Ai cảm ơn ai mở cửa đời ?
Mẫu đơn một đóa run theo gió
Lay thầm như thực lẫn như mơ
Có người liên tưởng ra ai đó
Ngủ suốt đông dài thức tỉnh chưa ?
Thủy tiên một đóa run theo gió
Tháng ba mộng tưởng tháng tư chưa?
Có người liên tưởng không ra có
Hoa nở vàng ươm thật bất ngờ…
Mộc Lan một đóa run theo gió
Hỏi qủa tim hồng hay qủa chuông?
Có người liên tưởng khi ra ngõ
Để lạc hồn rơi ở cuối đường…
Cúc tươi một đóa run theo gió
Đeo đảy hoa lòng ăm ắp hương
Có người liên tưởng mùa xuân đó
Tóc giáng tiên mùa trăng gíang hương…
Hoa thơm trăm đóa run theo gió
Ai cảm ơn ai mở cửa đời ?
Có người liên tưởng trong liên tưởng
Tay ở vòng hoa miệng khẽ cười…
(Có người liên tưởng ra ai đó
Để cảm ơn ai mở cửa đời !...ptt)
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Ba mươi năm đó không và có
Hôm qua vừa mới đi trên tuyết
Nghe nỗi buồn vương sợi vấn vương
Hôm qua vừa thấy người không biết
Tay bốn mùa nhặt gió nhớ thương
Hôm qua là của ngày xưa cũ
Ta áo không màu không bỏ không
Ngày vẫn thênh thang hồn vẫn trống
Về đâu ,đâu biết rất mênh mông ?
Hôm qua bắt gặp ta khâu nút
Đem nghĩa cô đơn hỏi thật lòng
Trái tim đôi lúc sầu chen chúc
Biển xanh ngồi khóc phấn hương đồng
Hôm qua gió lạnh hai mươi độ
Những dấu âm trừ cao mãi cao
Ba mươi năm đó không và có
Thành lũy nằm phơi mảnh chiến bào
Hôm qua em đã về bên núi
Em đã tha hồn ta rất xa
Hôm qua em gởi duyên tình mới
Em sẽ ru hồn ta thiết tha.!
Hôm qua có thể là hôm trước
Đầu xanh chải tóc nhớ quê nhà
Hôm nay bạc tóc ngồi hiên trước
Quên bóng đời và quên chính ta…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
April 16-14- 7H36’ sáng
( Kỷ niệm mùa tháng tư- 2014)
Bài vô cùng em phân đoạn
bi thương
Đường rất ngắn khoan thai ngày sẽ chậm
Tay hân hoan gõ nhịp cánh vai đời
Đường có ngắn cây thu dần khoảng cách
Tay đếm đong hiện thực chính là tôi
Đường rất ngắn lá vẫn màu xanh cũ
Hoa có cười man mác cánh hoa tươi
Đêm không ngày mặt trời chưa mở cửa
Tuyệt mù kia khoảng trống nhốt con người
Đường rất ngắn ngồi đây sầu hát nhỏ
Bài vô cùng em phân đọan bi thương
Tim hoang lạnh vụt bừng lên ánh lửa
Khói bình minh ngun ngút khói hoàng hôn
Đường rất ngắn biểu đồ không vẽ hết
Thập kỷ nằm trong biến chuyển thời gian
Em kiêu hảnh vùng lên làm cách mạng
Bỏ đông tàn cảm nhận gió xuân sang…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Starbucks on Fraser-Van-BC-Jan23-14- 1H49’ pm
Biết đâu khói súng ngày
xưa ấy ?…
K/T: Hương hồn P.V.T
Lại đây, thiếu nữ, buồn xanh mặt
Sợi tóc hai màu rụng xuống tay
Lại đây, thiếu nữ, sầu khô mắt
Những liếp mi mòn chạm măt ai ?
Trong bóng hoàng hôn thấy một người
Nhớ nhà tim có bẻ làm đôi ?
Đèn khuya bóng đổ sầu chưa tới
Nghe tự nghìn xưa lạnh tiếng cười
Rồi có hôm nào ta chẳng hay?
Hồn linh đưa đẩy một bàn tay
(Và bàn tay ấy đầy hoang tưởng
Theo khói hương làm hiện thực đây)
Một người bên cửa tìm đâu gió
Sao thoảng trong lòng gió biệt ly?
Một người theo gió chiều xuân đó
Gởi mối duyên thơ đẹp bất ngờ.
Biết đâu khói súng ngày xưa ấy?
Chấn động niềm vui chạm đáy mồ….
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
April 20-14- 2h20’ sáng.
Chút tình sương khói rất
mênh mông
Tôi từ một thuở không không ấy
( Không của tôi và không của anh )
Người con gái đó không quên thấy
Ngày mất quê hương lạc chữ tình
Tôi từ năm đó không không có
Màu nắng sân trường không có không
Hồn đã là không không thể có
Bên đời hiu hắt có sầu không
Và tôi đi tiếp không không biết
Tim rất khô đàn tim tuyết đông
Một sớm mùa xuân không lại có
Chút tình sương khói rất mênh mông…
Lâm Hảo Dũng
( PTT)
Jan30-14-7H40’ am
Chuyện tình vẫn biến thiên
theo thời tiết
Một buổi trưa thấy mình cần ra quán
Tách cà phê sửa đậu không đường
Mắt ngồi trông hương cà phê ly tán
Khách ngồi bên mây bay Chủ Nhật buồn
Một buổi chiều vô định thường đến quán
Thèm chỗ quen nhớ dáng ai ngồi
Mái tóc đen lắm khi đầy lãng mạn
Nghe không gian nắc nẻ tiếng ai cười
Một buổi tối dè chừng khi mất ngủ
Góc bàn trơ thân nào cũng trơ
Những cây tre biệt mù lưu xứ
Hai bàn tay hai nẻo hư vô
Một buổi sáng dĩ nhiên tìm đến qúan
Hương vị đời có làm tôi say?
Người bước lui hay người bước tới
Nghe hồn đời buồn rũ tương lai
Một ngày tôi thời khóa biểu cầu vòng
Đi về Tây lại nhớ phương Đông
Chuyện tình vẫn biến thiên theo thời tiết
(Như một người vui bản án chung thân...)
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Feb19-14- 6H13’ am
Chuyến xe tôi chuyến cuối
cùng…
chuyến xe ở trạm cuối nào ?
co ro tay áo tay chào tiễn ai
đứng nhìn tôi buổi hôm nay
có khi lại khác tôi ngày mai xa
hình như tôi cũng quên nhà
mấy mươi năm bước vẫn là bước không
xác tôi còn ở dương trần
hồn tôi đã chảy theo dòng mây trôi
đâu con nhện nhỏ xưa lười ?
giăng giăng chiếc lưới suốt đời chưa xong
trạm xe tôi chuyến cuối cùng…
lại đi những bước độc hành
tôi nghe tôi nhớ đành hanh nhớ hoài
cõi trần một chốn vãng lai
mấy mươi năm bụi chưa đầy bóng tôi
cột trơ những nhánh xương người
mái che lấp lững chôn đời phù du
mặt ai mang kính che dù
mặt ai đen trắng vật vờ bước quanh
mặt ai có thể là em…?
phố đi theo những con đường
đường đi theo phố tôi buồn, dĩ nhiên
lạ mình một chốn chưa quen
mượn cây thước nhớ của miền ấu thơ
gõ hoài những nhịp vu vơ
thanh xuân mất hút theo tờ lịch bay
có người tôi gọi là ai ?
hình trong tâm tưởng của ngày hoang sơ
khuya đêm giấc ngủ tình cờ
trên khuôn mặt ấy ơ hờ có tôi….
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
July 19, 2014- 9H 38’pm – Mississauga
– Ontario
Nguồn: Tác giả gửi
Đem hồn xưa ngồi chải tóc
bên hè
Cao ốc ngủ vùi con trăng năm ấy
Mái tóc còn xanh em nào có hay?
Con trăng trên đầu buồn đem trở lại
Nghe ngày xưa run rẩy rất ngày nay
Tôi có đêm dài đuổi hoa đom đóm
Đem hồn xưa ngồi chải tóc bên hè
Một nhành cây biết còn hương ở lại?
Và con đường làm cọng cỏ chia ly
Cao ốc ngủ vùi con trăng không thấy
Mắt dài em sưởi ấm một tâm hồn
Chuyện tình đó bỗng nhiên thành hiện thực
Lòng miên man trăng khuyết nhớ trăng tròn
Cao ốc ngủ vùi khi mùa đông ấy
Cụm mây trời dâng hiến gió hoang vu…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Van- BC- Can-Jan 24-14- 1H39’am
Đọan khởi đầu bất ngờ
Tuyết ở Bắc
Mưa ở Nam
Ngày nắng tắt
Đêm lạnh tàn
Trong tiếng thở
Có hình tôi
Trong tiếng gió
Gọi hồn người
Sầu nứt đất
Buồn chạm trời
Còn hỏi mất
Em và tôi
Khi biết nhớ
Tìm lãng quên
Vầng trăng tỏ
Ngủ đêm đen
Bên hiên đời
Tim đi vắng
Bên mộ đời
Hồn tỉnh lặng
Bên một người
Trang giấy trắng…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
April 12-14- 3H41’ am
Em một ngày mở cửa nhân gian
- Cho một ngày tháng tư bảy lăm
Thôi nhìn xuống, đóng cửa nhìn lên
Đường hôm nay hoa cài trong mắt
Tôi đem cất mặt trời thức giấc
Bởi em còn chiếc áo cô đơn
Khi thời gian thể hiện sắc màu
Trong thuật ngữ huy hoàng hay hoang phế
Trong con người linh hồn và xác thể
“Hư không làm thực tại” bẽ bàng nhau
Em một ngày mở cửa nhân gian
Tắm gío buốt khi hè giăng nóng bức
Võng gai đời tôi ngủ vùi quên thức
Mặt trời hoang thiêu cháy dở vầng trăng
Chủ thuyết lầm trao ai chiếc khăn rằn
Đời biết có là hoa là gấm ?
Đến bao giờ vực dậy tiếng hò khoan
Đến bao giờ nghe hơi thở miền Nam…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Em vô ảnh, ta vô hình
Hồn giọt nước
Biển mênh mang
Ngồi đợi gió
Nhớ hoang đàng
Sầu không bến
Buồn không tên
Tim góa phụ
Khóc bên đèn
Ý không lời
Năm quên tháng
Hóa thân bụi
Cát ngậm ngùi
Nhà cao thấp
Đời thấp cao
Đi hỏi đến
Đến về đâu?
Một đường thẳng
Một đường cong
Người lý giải
Đường chân không
Em vô ảnh
Ta vô hình
Bên chiếc bóng
Tình lặng thinh…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Van,BC,Can- May 8-14-5H42’ am
Hỏi ta thắp lại nỗi buồn
xa xưa ?
lộng ngôn giây phút làm vui
sáng đi hỏi đất hỏi trời bao la
thưa rằng ta vẫn là ta
thở đôi ba nhịp chờ hoa ủ mồ
chờ đời lấn cấn hư vô
chờ người đôi mắt vàng khô tuyệt mù
nửa trông xuân, nửa hoài thu
nửa ôm thực tại nửa chờ tương lai
nửa ôi! buồn chết không hay?
dặm dài kéo áo che khăn
chân đi đủng đỉnh tay lần băn khoăn
nhớ xưa lại nhớ nay gần
cổ nhân hệ lụy căn phần văn chương
bẻ tim ngồi hát bên đường
những con chim lạ diễn tuồng bi thương
mẹ nằm xác gởi đại dương
em thôi một sớm trần truồng có khi
hư danh hư vị hư gì?
có người thay chữ lưu vong
thay tên đổi họ thay lòng thay tim
thay sầu cười diễn chưa quen
bóng lưng cài nặng ưu phiền lanh canh
ngày đi tóc vẫn màu xanh
ngày về ôi mỏng những mành nhện giăng
ngọn đèn thiếu phụ Nam Xương
hỏi ta thắp lại nỗi buồn xa xưa ?
trăng ơi trăng chết bao giờ?...
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
May 07-14- 8H37
Khi nỗi buồn ngoại sử đốt con
tim
Nếu mưa đầu hè làm nội tuyến chia tan
Và giọt nước sẽ chảy tràn thân thể
Trong thân thể những bãi mìn nhỏ bé
Vỡ tung là tất yếu của tình em
Một qủa tim hồng phục kích tình tôi
Tay nức nở đi tìm tay sám hối
Giữa đời sống đại dương bao lầm lỗi
Đem ưu phiền đổi lấy chút niềm vui
Như cánh đồng sắc mầu hoa gạo đỏ
Đẹp thiên nhiên là họa sĩ chân tài
Như sự khổ giữa cây đời đau khổ
Đất mênh mang mùa gặt níu hồn ai
Khi đứng dậy gió bình nguyên nổi sóng
Khi ngôn từ ngạo mạn hóa vô duyên
Khi chất nước từ mắt người rụng xuống
Khi nỗi buồn ngoại sử đốt con tim
Con ngựa gìa còm cõi giữa hòang hôn
Nghe tội nghiệp bước chân sầu lịch sử
Em bó tay em ngồi bên cánh cửa
Trang giấy hồng rúm ró chữ hư không…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
April 13-14- 5H 16’ sáng
Khi sự sống rộn ràng hơi
thở đói
Trong nỗi buồn em có nỗi buồn tôi
Trong tiếng nói tôi có em không nói
Trong dĩ vãng khoảng trống làm sương khói
Trong con tim đóng vửa bức tường vôi
Đừng bảo em về một tối hôm nay
Gió vô hồn gõ nhịp đôi bàn tay
Đường rất vắng xe chở hồn đi vắng
Đèn âm thầm chia cắt lúc tình say
Đời vẫn trôi ,bên hè cô áo đỏ
Phơi đường cong theo khuôn mẫu ngày xưa
Qủa lê hồng, cô cầm cho ai đó ?
Mắt cười đầy, đôi trái chín đào mơ
Theo những bước đi dài qua hẻm tối
Qua vũng lầy, nhìn lại ngõ truân chuyên
Khi sự sống rộn ràng hơi thở đói
Thổi dạt dào không biết rõ ngày đêm…
Nếu em về tôi mở cửa chờ trông
Tình khép kín quẩn quanh bên phòng vắng…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Van-BC-April 26-2014- 5H25’pm
Khoảng không gian nào buồn
tôi lan tỏa
Qúa khứ không màu tương lai không sắc
Hôm nay là thực tại em nói yêu tôi
Lời của điệp hồng sân trường ngày đó
Lời của con tim, lời trước hiên đời
Qúa khứ không màu tương lai không sắc
Hôm nay là thực tại tôi nói yêu em
Chiến tranh đã qua, người xưa đã mất
Tôi thức đêm nay đi thắp ngọn đèn
Thời gian tôi em vuông màu xanh đỏ
Bóng chợt tàn ban tối nhớ ban mai
Khoảng không gian nào buồn tôi lan tỏa
Quên ngày xưa và kết hợp ngày nay…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Van, BC, Canada- Jan 16-2014- 5H16’ sáng
Lúc run biển động giang hà
sóng giăng
1- Chập chờn bình bát ra hoa
Xiêm y tiên tử lụa là ngát hương
Nắng bông cúc tiểu thư buồn
Chiều thu lầm lỡ ngày xuân nắng tàn
Hồn qủi mộng hồn kinh mang
Tim quên khóa cửa hoang đàng rất xưa
Lần trong trí nhớ thêu thùa
Lạc đường chỉ rối buồn đưa trở về
Có người nương tử chân quê
Đầm sen ướt đẫm hoa thề không hay
Dật dờ dật dưỡng hương bay
Đời nghe hiện thực quan hoài mai sau
Tóc xanh thương kẻ bạc đầu….
2- Bềnh bồng chân đất bước ra
Đồng thơm hương lúa quê nhà lăng xăng
Âm vang rất nhẹ rất gần
Phải con chim nhỏ tha phần tổ rơm ?
Phải em đánh mất linh hồn ?
Mắt bay lảng đảng mắt cuồng yêu ma
Lúc thầm khủng bố lòng ta
Lúc run biển động giang hà sóng giăng
Lúc nhìn lại rất lặng câm
Thuyền ai buộc mối giam cầm lan man…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
April 12-14- 1H41’ pm
Mắt em cười hồn dã thảo
bình nguyên
Như người nông phu rải hạt xuống đồng
Như chim chóc bay ngoài không gian
Như biển cả tắm muôn loài thủy tộc
Như tôi cần hơi thở một con tim
Khi đất trời mông lung ngủ dậy
Chỉ một người sao lại có hai ?
Chỉ trăm năm nhưng đầy thực tại
Chỉ mơ hồ sao thấy hôm nay ?
Này thực vật thân vai gỗ mộc
Này cỏ hoa thân thảo
vai gầy
Đem sức sống cho mùa tươi thắm
Vươn bước đời vững chắc tương lai
Đêm không đến,trăng ngàn năm ánh sáng
Mắt em cười, hồn dã thảo bình nguyên…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Jan 10-2014
Mấy mươi năm có
mênh mông có gì?...
sáng nay mặc áo thay buồn
tách cà phê nóng trần truồng ngó tôi
khuấy đều những tiếng chuông rơi
một hai ba bốn còn hơi hám sầu
sáng nay tóc có bạc đâu?
chỉ đan chiếc nón đẫm màu khói sương
ém buồn lười biếng soi gương
mặt trơ thung lũng suối nguồn chảy quanh
sáng nay lách tách khua nhanh
thấy trong giọt đắng còn xanh tiếng cười
âm vang vòng bánh luân hồi
lúc ngây dại nhớ lúc ngồi điên quên….
sáng nay không tuổi không tên
giả trong hình bóng mượn hồn thay da
mượn đêm thay ánh trăng tà
mượn cây đếm lá mượn hoa nhụy vàng
mượn đường gọi phố thênh thang
mượn tim làm chữ hòa trang giấy đời
mượn em nhân ái nụ cười
mượn giây thực tại ru người mộng du…
sáng nay nào có mai bù ?
mùa đông Thôi Hộ mùa thu Tản Đà
chập chờn xác qủi hình ma
nghe trong dương thế la đà cõi âm…
là không ký tự đi vòng
mấy mươi năm có mênh mông có gì?...
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
July 24-14- 6H31’ pm- Miss- Ont
Một hồn trăng vạn đại gởi
riêng em
Mỗi ngày tôi đếm đến bao giờ là ngày của trăm năm
Khi trái đất vẫn ngăn chia nhiều đọan đường giới tuyến
Một của quê hương đẫm màu chinh chiến
Một của vòng quay phân liệt địa cầu
Một của em mà tôi nhớ rất lâu
Còn sắc nhọn chiếc kim may mẹ ngồi khâu áo.
Ai cũng có khoảng buồn riêng chôn vùi trong trí não
Ai cũng sầu theo những tối để bâng khuâng
Khi đường đi xa đôi lúc ngỡ như gần
Trên mái tóc lăn tăn nỗi niềm chưa ngõ
Con tim lạnh bốn mùa, mùa nào cho em đó
Nghe thương hoài chiếc lá của mùa xuân
Hãy ngồi xuống kéo trăng, đừng băn khoăn trăng mờ trăng tỏ
( Một hồn trăng vạn đại gởi riêng em )
Trên bến thời gian tuổi gìa hay tuổi nhỏ
Vẫn sắc mầu thương tiếc lẫn chia tan
Em hãy nhìn lên dù chỉ một lần
Đâu ai biết hoa tang suốt đời làm tiễn biệt
Trong hy vọng, lửa đời vây quanh đôi mắt biếc
Gói ngày xưa bằng chiếc lá xanh màu
Cứ nghĩ như mình còn thấy được bên nhau
Vòng quay cuối lăn đều lăn rất chậm
Tình yêu của một ngày quê hương tươi thắm
Áo da người thay chiếc áo thương đau…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Jan25-2014- 9H39’am
Muộn màng, hoa vẫn nở
Những vi tế muộn phiền
Những ưu tư vạn đại
Những nỗi buồn phát mãi
Những hạt sầu kinh niên
Trong băn khoăn của Chúa
Trong trầm tư của Phật
Bụi vẫn đầy tim khổ
Người có là hư vô ?
Chuyển động nhớ thời gian ?
Qúa khứ không hình bóng
Một hôm sắc thu tàn
Mới hay đời hiện thực
Hồn muội mông quên thức
Trên thềm rêu đá xưa
Thấy hoa Poppy đỏ
Dấy hương sầu tiễn đưa
Ngậm đau nhốt tim đời
Ngồi nhìn cây cô độc
Đầu xanh rồi bạc tóc
Vui chỉ một niềm vui
Và muộn phiền hãy đốt
Và ưu tư ngủ vùi
Và mây buồn năm trước
Chào đón cánh hoa tươi…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Feb18-2014- 5H2’ pm
Ngày vẽ xanh màu cây vẫn
thở
cũng có người cho tôi chiếc vé
theo chuyến tàu bay vượt không gian
cũng có người cho tôi tấm thẻ
theo chuyến tàu đếm ngược thời gian
vẫn như người hành khách lỡ đường
bên ngã ba ,đi ,về hay ở
vẫn như hoa tỏa hết mùi hương
cánh đã rũ đâu ai thèm nhớ
người là em hay chính là tôi
vừa thay tim đọ sức hiên đời
nắng sẽ nóng mặt trời thức giấc
mưa lạnh lùng mặt trăng rong chơi
cũng có người cho tôi nỗi buồn
may áo dài may những nhớ thương
cũng có người cho tôi bộ nhớ
gõ sai hoài giữa họ và tên
thật tình tôi lạc bước bao giờ ?
mây hỏi gió thường hằng ,vĩnh cữu
nước hỏi trăng tìm đâu ý thơ
nghe ray rức bên mồ vô chủ
tiếng cười ai hỏa táng cuộc tình
tiếng cười ai huyền diệu trang kinh
và nắm bắt những hồn thưa gởi
bởi, tại, vì, nếu, hoặc, tôi, em.
Ngày vẽ xanh màu cây vẫn thở
Chiều ố vàng sắc đỏ làm tin
Đem hai ngõ chung về một ngõ
Đem hai tim hòa một nhịp tim…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
May 11-14- 5H3’ pm
Ngồi đây buồn đã một mình…
ngồi đây buồn đã một mình
ngồi y án lệnh tử hình với ai
ngồi rượu uống, hồn thật say
ngồi quên năm tháng trồng cây giữa đời
ngồi đây buồn đã buồn ôi !
đem tim cắn dại một người
lững không, lui tới hồn rơi nửa chừng
lạnh đông bước nhỏ ngập ngừng
những trang vở cũ mùa thương dị kỳ
viết hoài hai chữ phân ly
bỗng run tay bút thay đi gọi về
đánh vần tiểu thử tiểu thư
hương đời dĩ vãng mịt mù về đâu ?
nắng quên đuổi áo em sầu
chỉ nghe hiện thực nát nhầu tương lai
đứng bên ô cửa thu hoài
thời gian nghiện ngập chiều say hững hờ
(khung buồn bức hoạ quê hương)
nhớ như không nhớ con đường rất xưa
những hình nhân, những tượng mồ
chảy trong tim giữa điện mờ trí đau
và khi gom tóc chia sầu
hoàng hôn tận tuyệt sắc mầu tiễn đưa
ngồi đây buồn đã buồn chưa?....
Lâm Hảo Dũng
( PTT )
Van,BC,Can- May 12-14- 6H45’ am
Những mùa xuân thầm ngủ
trên cây
“Có đêm nào như đêm hôm nay” ?
Trăng mượn sao thêu thùa vòng tóc
Mẹ đất chở hoa rừng xanh ngát
Nhã trong màu nước bạc gió đưa mây
Em trở mình đếm tuổi tương lai
Khi qúa khứ ố vàng trang giấy
Hồn thiếu nữ mơ hồ có thấy ?
Những mùa xuân thầm ngủ trên cây
Và một ngày chuông đời gõ nhịp
Tim khóc vùi trên đôi bàn tay
Thiên sủng có cát dài sa mạc
Đại dương thuyền đưa tôi không hay
Cơn địa chấn một thời chung cuộc
Em là hiện thực của tôi hôm nay….
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Jan 09-14
Nụ chồi xanh làm sợi tóc
tương lai
Theo cây đời hãy đi thay áo mới
Nụ chồi xanh làm sợi tóc tương lai
Nhanh hay chậm bước chùng chân cũng tới
Miền thênh thang tán tụng bóng mây trời
Một hôm nào hay đích thực hôm nay
Nghe hơi thở đàn run hai cuống phổi
Bên vai người bên hy vọng ngày mai
Thuyền bỏ bến không điện thư hồi đáp
Trong thân người hỗn mang vì “gíó, lửa”
“Đất, nước” làm cho xác biết chia tan
Trong hồn người em tôi vừa rực nở
Một niềm vui cháy đỏ ý điêu tàn…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Jan 28-14-9H27’am
Phận con người huyền hoặc
có như không
Hạt tiêu nồng có làm cay hốc mắt ?
Muối tẩm lòng mặn đắng tế bào không?
Trong góc khuất của ngày ôm chiếc bóng
Nhện giăng giăng mạng lưới ngã nghiêng buồn
Bàn vẫn trơ gỗ nằm phơi chết đuối
Ly đã mòn tiếng nói vụt bay xa
Trong hơi hướm mệt nhoài không ảnh tối
Đi quên về đi chỉ mới hôm qua
Những nắm bắt vô ơn sầu bỏ lại
Một ngày trôi cầm gởi xác thay hồn
Khi gió quạt trăng, chiều mây bay mãi
Đốt bình minh, thiêu cháy cả hoàng hôn
Và nghiêng xuống bên vai đời bỏ trống
Thuốc màu xanh hay màu trắng cô đơn
Và cúi xuống hoang vu nhìn kiếp sống
Phận con người huyền hoặc có như không…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Starbucks on Fraser- Jan31-14- 10H51’ am
Rõ ra thực tại hoang đường
có không?
Lu bu xếp nhớ đợi quên
Mùa xuân bước đại bước lên nỗi buồn
Cầm tay xấp vải may quần
Chợt nghe mưa đổ ngập ngừng ngập tim
Khuê trung thiếu nữ đâu tìm
Đường hoa năm trước thay tên đổi hình
Thay đời đàn tiếng lặng thinh
Thời gian ngó thấy rỡ ràng
Trên vuông sân nắng có nàng hắt hiu
Lỡ ôm mây sớm mây chiều
Lỡ đem ước nguyện viết tờ cam đoan
Đem hồn ươm hạt cô đơn
Đem đông may áo may buồn dững dưng
(Ngủ trong tâm thức chập chờn)
“Hình gương ý lược” sáng nay
Tóc xanh đậm đặc tóc ngày tuyết rơi
Tóc xưa gởi lại cho đời
Tóc em thôi đã cháy rồi tóc tiên
Lại đây hai chữ muộn phiền
Hoàng hôn thấp thoáng bình minh vẽ vời
Không chừng gió động buồn tôi …
Loay hoay cắt nghĩa muội mông
Ngồi quanh bóng lẽ ngồi trông bóng sầu
Về đâu đâu biết về đâu ?
Rõ ra tim đã phai mầu nhớ thương
Rõ ra đủa bát thiên đường
Rõ ra thực tại hoang đường có không?
Bước ra hỏi cánh hoa hồng…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
April 17-14- 2H55’ sáng
Rụng bâng quơ
những buồn tênh phận người…
trốn mùa hạt gió đi đâu?
chôn cây đợi nắng ve sầu ngủ quên
gom mây trời rũ tê mình
nghe thân thể chảy mô hình rất xưa
quạt không gởi lại sân chùa
quạt tình còn gởi trong hồ mắt xanh
dần dà nỗi nhớ niềm quên
rụng bâng quơ những buồn tênh phận người…
đi xa lại nhớ về gần
không gian thuộc chín bao lần thịt da
tách cà phê nhớ đậm đà
những hương thơm của ngày xưa rất thầm
có người đặt bức tượng câm
quẩn quanh đăng bạ tên lầm lỡ tên
còn đây một khối ưu phiền
tay buông đời trống làm phiên khúc buồn…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
July 21-14- 11H52’ am-
Sân không nắng
ai đem hồn bỏ trống ?
Khi ta cắt trong mỗi phần da thịt
Thấy chia đều đau khổ lẫn buồn vui
Khi ta có tay đời hoa hạnh phúc
Cũng mơ hồ sông biển nước chia phôi
Khi nghịch lý bỗng dưng là định lý
Khi tự do hoán đổi nghĩa gông cùm
Người có tim đến vô cùng bé nhỏ
Đến vô cùng săn đuổi bóng hư không
Là tất cả bụi mù sương buổi sáng
Là mưa đêm oằn oại nỗi ưu phiền
Là tiếng gió khua mảnh đời xao xác
Thương tay người cài nặng những oan khiên
Trong độ lượng của một lần thua cuộc
Chiều hoang vu diệu vợi đất khơi sầu
Sân không nắng ai đem hồn bỏ trống ?
Tiếng chim rền run rẩy biết về đâu?
Đem nghi hoặc đi hỏi lòng sâu hiểm
Đem nhỏ nhoi bàn luận ý bao dung
Và đem những hồn nhiên đi ở trọ
Có đau thương truyền nhiểm rất hoang đường
Không ai biết trần gian đời tạm trú
Vẫn quay đều như máu chảy về tim
Không ai biết thiên đường hay địa ngục
Mang niềm vui ràng buộc giữa tôi em
Không tương lai cũng không buồn dĩ vãng
Không ngày sau, không qúa khứ xanh màu
Chân thực tại chính là nghe tiếng nói
Ta còn đây nhịp thở chảy nông sâu…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
July 6-14- 10H25’ –Mississauga, Ont
Tóc bạc nghìn năm mái tóc
tiên
Còn thấy ai đi chiều tháng chạp ?
Dáng hình như thể mẹ cha ta
Tháng năm bụi rớt trên vai áo
Ấm một ngày xuân ấm mái nhà
Những bước như hồn trăng dấy lên
Trải dài theo những thuở hoa niên
Trên thềm gió đã hương đưa lối
Tóc bạc nghìn năm mái tóc tiên
Khói vẫn ơ hờ khói của hương
Của tim sông Cửu của Đông phương
Hôm nay mắt sáng ngày tươi sáng
Gởi lại mùa xưa hạt phấn buồn
Bước vẫn đều trên thềm dĩ vãng
Quê người xuân thắm mãi xuân tươi
Có người xa gởi tình xuân muộn
Là của hồn thơ đẫm bụi đời
Còn nhớ ai đi chiều tháng chạp
Hơi vương tân khổ lãng quên dần
Năm nay người vẫn thong dong bước
Cho nhiễu nhương đời đẹp dáng xuân…
Lâm Hảo Dũng
( PTT )
Jan 27-14- 6H 54’ am
Tôi là sông vẫn âm thầm chảy
Tôi là cát lún chiều sa mạc
Là bãi bùn hoang nước ngập phèn
Tôi là đất lỡ bên vàm xáng
Là trấp nằm phơi rợp sắc đen
Tôi là đá xám ngàn năm đứng
Chờ trăng vuốt tóc để soi đường
Tôi là sỏi vụn ôm hình bóng
Đem tuổi cô đơn xếp mặt buồn
Tôi là sông vẫn âm thầm chảy
Là biển mênh mông, biển gọi hồn
Tôi là hạt nước không thanh sắc
Đừng hỏi vì sao đổ lệ thầm
Tôi là giây phút trong giờ phút
Thời khắc không màu không lãng quên
Tôi là ngày tối trong ngày sáng
Một tháng tư đen nghiệt ngã buồn…
Từ tôi thao thức đêm thao thức
Qúa khứ đi về đau mãi đau
Từ tôi đem mạng giang hồ bước
Manh áo lưu vong áo đẫm sầu ?…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
April 18-2014- 7H31’ pm
Tôi vẫn đi trong hồn dĩ
vãng
Em ghé nhà tôi mua chút đỉnh
Nỗi sầu nguyên vẹn thuở nguyên khai
Tôi có một hồn cây vỏ giấy
Đuổi hình qúa khứ đến tương lai
Dưới kia thung lũng buồn man dại
Như có hồn ai ,phải thổ dân ?
Chiều nghiêng lảng đảng nằm bên suối
Gác giáo, tai run thấm giọng đàn
Đất đỏ quanh co đùn gốc mối
Họ dừa đuổi bắt cái mênh mang
Những con vắt nhỏ làm du kích
Lấy máu người khinh bạc dọc ngang
Tôi vẫn đi trong hồn dĩ vãng
Cợt đùa nước mắt để làm vui
Trăm năm địa chấn hay hồng thủy
Là những tang thương của đất trời…
Trăm năm tôi vẫn là tôi của
Bụi cỏ hoang vu mọc giữa đời…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Nowra –NSW-Australia-
Oct -2014
Van-BC-Can-Nov 21-14-10H35’
Trả anh, hết gió,
tình theo gió
trả anh, hết gío, tình theo gió
hồn nhớ thương làm bụi vấn vương
ai đem thơ mộng vào tâm trí ?
tẩy gội ưu phiền của thế gian
đường rất cong và lá rất xanh
hè nắng trong chim trốn trên cành
nước hồ êm của làn môi mỏng
thuyền lững lờ gợi nhân dáng anh…
gió dịu dàng,gió lay mái tóc
hoa đưa hương, hoa mượn bàn tay
đất hỏi trời ký chung hoà ước
một ngày mưa lẫn khuất xa bay.
chân bước đều, chân nhỏ quanh co
mắt không xinh như nước trong hồ
mũi không đẹp dọc dừa dọc nước
môi dễ chừng không ai kém thua…
trong buổi về hạt bụi xôn xao
người trăm năm hồ quên ký ức
trong giấc ngủ chẳng bao giờ thức
đem tim đời một hôm đổi trao
bên kia đường vòng xe vẫn quay
ngày vẫn trôi đêm vẫn sao đầy
và sự sống không ngừng nối tiếp
Tôi ,em, là hiện thực hôm nay…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
July 6-14- 2H19pm- Lakeshore-Mississauga
Trang sách đẹp đơm vạn lời
châu ngọc
Có một người tên gọi Nguyệt Nga
Đi qua phố giữa trưa hè nắng chiếu
Hồn lay động áng thơ buồn Đồ Chiểu
Bến Tre gần hay Bến Tre xa
Đem văn chương đi buôn dạo quanh đời
Đem một ngày sum họp bẻ làm đôi
Đem mái tóc chải buồn gương cổ điển
Gió không về nên mây cũng quên trôi
Hãy đốt lòng khơi lửa cháy không thôi
Trang sách đẹp đơm vạn lời châu ngọc
Và khi ấy Lục Vân Tiên ngồi khóc
Bên ngọn đèn “ nhân, nghĩa” sáng màu tươi
Bánh xe đời đạo lý chở niềm vui
Còn nghiêng ngã cuối đường phương Đông đó!
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Feb21-14- 7H2’pm
Trăng sáng đời ta sáng bởi
hoa tươi
Trong sách có người trong ta có em
Đêm trăng nào đem trao đổi con tim
Em theo gió bên hàng liễu thắm
Mắt thánh hiền thử thách lửa trinh nguyên
Chiếc cầu cong mang tâm hồn bé nhỏ
Đi một vòng khảo sát bước tương lai
Em Giáng Kiều , lỡ lầm yêu ta đó
Để bàn tay hư cấu một bàn tay
Trăng gối đầu như ta gối tóc
Như bút nghiên dan díu mộng trường thi
Như ước vọng hòa vai đời hiện thực ?
Một hôm nào ta gởi áo vu qui…
Tình rất đẹp thuở gối chăn trang giấy
Tình rất thơ thuở viết vội tên người
Đem tâm ý của khuôn vàng thước ngọc
Trăng sáng đời ta sáng bởi hoa tươi
Mây đêm nay ,mây cắn gió quên trôi
Ngọn đèn trăng bỗng cháy rực bên trời…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
June 9-14- 9H00 am
Trên chuyến xe hỏa về Blue
Mountain-New South Wales
Những chuyến tàu đi những chuyến tàu về
Một mình tôi sao còn ở lại ?
Trời mùa đông sắc màu tê tái
Và nỗi buồn như thể chia hai
Những chuyến tàu đi không vướng bụi mù
Những niềm đau lăn vòng quay xưa
Trời dẫn mây bay hoài bay mãi
Vé tàu tôi về bến hoang vu
Chiều buông màn gió thốc lên toa
Dọc đường cây đùa quanh chiếc bóng
Tôi cầm đở sầu qua cửa trống
Phơi hồn đời theo tiếng còi xa
Tàu đi rồi ngày đi cũng vội
Tôi ngồi nhìn đá tảng thâm u
Nhỡ chuyến tàu trên thềm ga cũ
Thân mùa đông tim ngỡ mùa thu…
Rừng dưới kia sầu đi xuống thấp
Sương nhạt mờ trên rặng “ gum” cao
Những vòng quay thanh âm mòn mõi
Tôi đâu về tôi biết về đâu?... (1)
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Van,BC.Jan 26-14- 1H21’ am
(1) Mượn một câu của cô dâu Đài Loan Cấn thị Bích Ngọc:” Biết
về đâu, đâu về”
Và để buồn tôi đứng một
mình
và để buồn tôi thêm thấu triệt
tủy xương truyền nhiễm tuột da lông
chẳng biết máu tim về trí óc
tóc còn dựng đứng nhớ em không?
và để buồn tôi mọc giữa đời
lá khô xanh thắm tế bào vui
những rừng nguyên thủy cây im tiếng
vây kín trong hồn hoang dã tôi
và để buồn tôi ngủ dưới khe
đá tươm mật nước rủ nhau về
thật xa thật vắng không xao động
ngày đón đêm dài thức giữa khuya
và để buồn tôi lắng nhẹ tênh
tuyệt mù âm vọng nắng chưa lên
con chim nào bỗng bay về núi
tha bóng thời gian rụng xuống ghềnh
và để buồn tôi đứng một mình
gió từ Cựu ước đến Tân kinh
có không nghiệp ảnh ngời hoa tạng?
(như Chúa âm thầm chịu đóng đinh…)
và để buồn tôi rộng nghĩa buồn
cò kè cô độc với cô đơn
quạnh hiu lộng bút thành hiu quạnh
vay mượn ngôn từ luận giải không?
và để buồn tôi thêm thấu triệt
hai tay xuôi nắm cỗ quan tài
trời đất lên gân hay hủy diệt
(T, em , đời có thế mà thôi !…)
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Thạch động-Jenolan- NSW-Úc Châu-Oct-14
Van,BC-Can- Jan05-2015-9H39’am
Trong bụi cát có không niềm
hoan lạc?
Toán sáng kiến vừa căng biểu ngữ
Tôi vinh quang tưởng thưởng bằng khen
Tay lao động thêm phần trí óc
Trên bậc thềm đón nhận con tim
Em chậm nhìn mắt đưa câu hỏi
Tôi từ đâu, những họ, tuổi, tên ?
Run như kẻ nhiễm truyền bệnh Aids
Mây là tên họ mộc trên rừng
Máy đời quay tâm hồn ấy ngỡ ngàng
Sân khấu đời hoang tưởng mãi vầng trăng
Trong bụi cát có không niềm hoan lạc ?
Chốn vô cùng sao chỉ thiếu riêng em…
Lâm Hảo Dũng
2013
Nhớ Tế Hanh khi ở sân ga
Cabramatta-
New
South Wales
dường như tiếng còi tàu hôm nay
chạy tiệm tiến theo khung thời gian năm tháng
nghe diễn tập kịch bản hồn xưa thế kỷ
thấy Tế Hanh về nhặt nhạnh nỗi sầu lây
con tàu dĩ vãng đã xa , sân ga nằm kiệt sức
tôi họa bóng hình theo dòng mây bay
bay bay bay nghìn năm mây ơi bay mãi
người khói bay tôi vẫn còn đây
ảnh hình thoáng qua chuyến tàu lăn khuất núi
có con tim nào không muốn rời sân ga ?
không gian hai mùa buồn đi trở lại
đông rũ dài lạnh tiếng còi xa
đứng một chiều bên hành lang Cabramatta
gió thổi mắt chôn vùi âm vang xa vắng
giữa lúc ấy Tế Hanh ngồi úp mặt
những dây buồn chầm chậm gọi tên ta…
vòng quay lăn đều tàu thở khói đi xa …
tàu nghẹn nghào sầu cũng đơm hoa…
Lâm Hảo Dũng
( PTT)
Feb 03-14- 9H34’ pm
Chuyến tàu đêm về
Brisbane- Queensland
Tôi lại đi trên những chuyến tàu
Những vùng quê lướt thướt qua mau
Những cánh đồng hoa vàng thẳng tắp
Những cánh rừng rũ tóc chào nhau
Đêm trên tàu đêm thẩm màu đen
Ai mở cửa đem lòng tôi sáng ?
Cốc cà phê đánh thức con tim
Tiếng thở ai khi dài khi ngắn
Đầu vẫn mang âm hưởng còi tàu
Trong ký ức có gì quên đâu?
Người vẫn mơ có người đưa tiễn
Tôi tiễn đời biển rộng thương đau
Hương liệu buồn đốt cháy lòng tôi
Tàu vòng ngang tàu xuống chân đồi
Tôi một hồn “ bạch đàn” trên núi (1)
Sân ga nằm phơi nỗi lẽ loi
Mùa đông cũ hồn tôi lại mới
Duỗi bàn tay buồn một thành hai…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Starbucks on Fraser- Jan31-14-11H32’ am
*(1)- Gum tree
No comments:
Post a Comment