Đẹp những bàn tay
Có những người vung những đường gươm
Phạt lát sậy, năng gầy, rừng ngập mặn
Có những người không tuổi không tên
Đi vỡ đất cho đời lên ý sống
Có những bàn tay màu lá thắm
Vẽ trên đồng những nhánh mạ non
Bên ruộng dưa sầu con dế gáy
Gió nào đưa có phải mùa xuân ?
Có những bàn tay không thể nói
Viết ngàn trang văn vẻ ngôn từ
Khói bếp cay cơm người mới xới
Rau từ bi canh ngọt chân như
Tôi đã đi nhưng còn nợ mãi
Như tiếng ve chợt gọi sang hè
Em tóc dài buộc chân tôi đấy
Nhạc ru hồn chính nhạc đồng quê
Tôi đã đi quên buổi quay về
Thấy buồn ai rải dọc đường khuya…
Lâm Hảo Dũng
Nov 16-2013
Đoạn ghi vội trên đường về
nhà
Không ngờ gió thổi loanh quanh
Em đâu khoe áo mà anh nhớ mùi
Túi trên anh nhốt nụ cười
Trái tim anh nhốt một người mới quen
Anh về ngủ giấc buồn tênh
Đồng xanh vẳng tiếng chim rền nhớ thương
Trong khi đợi nỗi buồn
Tôi im điếu thuốc ngủ vùi
Khói em trong mắt khói đời trong tay
Ngồi hoài như đợi ai đây ?
Còn nghe hương cốm tỏa đầy trong tôi
Em quên ném tặng nụ cười
Tôi, không, tôi vẫn yêu đời đấy ư?
Buổi về trên bến hoang vu
Thuyền không ở lại em mù mịt xa…
Lâm Hảo Dũng
Oct 07-13
Em đi rồi tôi quên tôi
không?
Ở quê chẳng có những con tàu làm đưa tiễn
Chỉ có con thuyền không người sang sông
Tôi đợi mùa về nghe mưa làm ướt tóc
Như em ngồi hiu quạnh suốt mùa trăng
Tôi vay em nhỏ nhẹ một khung buồn
Bởi hương thầm hay hương dừa không?
Hay buổi sáng tôi ngồi cô độc
Đi bên đồng bỗng nhớ bên sông
Tay em cầm những nhánh mạ non
Nắng loanh quanh ngủ vùi trên nón
Con tim nhỏ ngời lên sức sống
Mai lúa về hoa gạo nở đầy sân
Con thuyền đưa tôi không về bến
Tôi trôi hoài trôi trong mênh mông
Giữa tần số của giờ giao cảm
Em đi rồi tôi quên tôi không?
Lâm Hảo Dũng
Nov 12-2013
Em rau om nhưng lòng tôi
rau đắng
Xin lỗi, xin lỗi tôi chẳng là gì cả
Một người nhà quê chân cột trên đồng
Ngày nắng buông xuồng cấm câu giăng lưới
Ngày mưa buồn ngồi rê thuốc đầu sân
Cứ tuần hoàn theo dòng sông nước ròng nước lớn
Như chu kỳ cây lúa trổ bông
Em thức dậy lên đời con gái
Tôi trộm nhìn vô phép em hay không?
Có đôi lần tôi rất bâng khuâng
Đi hay ở trên lối mòn xóm nhỏ
Em qua đó mua trầu cau vôi đỏ
Tôi đem tim rải dọc suốt con đường
Tháng năm đi rồi tháng năm về
Tôi lại thấy gió mùa xao xuyến
Khi gom lúa cộ xuống thuyền trên bến
Lại cộng thêm những ngày đợi mong
Đẹp quê không tâm hồn rau ngổ ?
Rau dừa xanh mùi mắm tỏa quanh nhà
Em rau om nhưng lòng tôi rau đắng
(Tặng riêng em bụp đỏ mới ra hoa…)
Lâm Hảo Dũng
Nov 10-2013
Hơi thở đất chính hồn tôi
trụ mãi
Tôi đi bậy người gọi tôi lãng tử
Tôi làm hoa xấu hổ mọc bên đường
Rất thật thà như những cọng rau sam
Khi tiếng dế trên giồng dưa gáy rộ
Tay em viết trải đều quanh thảm cỏ
Gió bâng quơ gom từng sợi tóc dài
Áo vẫn cài nhưng vòng lưng vẫn mở
Tôi vô tình không uống rượu mà say
Hương đồng thơm hay hương em thơm
Tôi đem nhốt trong bình rượu đế
Sẽ rất khẻ ân cần như tiếng thở
Lá hét nồng không lấp nỗi hương em
Ở quê, tôi biến thành gã thợ săn
Đi bắt chuột, rắn vi doi, vi cá
Lúc nghêu ngao đưa vài câu vọng cổ
Hoặc lai rai ngồi nhớ mắt em buồn
Hơi thở đất chính hồn tôi trụ mãi
(Nghe tim mình cỏ nội níu chân em
Tôi không là du tử dạt làng bên
Chẳng cần hỏi vì sao tôi ở lại )
Lâm Hảo Dũng
Nov 11-2013
Một quê nhà tên gọi Sóc
Trăng
- K/T đồng hương đất Sóc và CHS trường Hoàng Diệu Ba Xuyên
Như chiều nay tôi đi bên sông
Bên cầu quay hay chân cầu đỏ
Nhớ một thời xum xoe tuổi nhỏ
Tượng hai hình cút bắt, đợi trông
Những hàng cây “ dái ngựa” ,cánh dù
Nắng trưa về, nắng của mùa thu ?
Tôi đã nghe những hồn xưa cũ
Ngủ âm thầm trong đáy tim khô
Tiếng cười ai, giọng nói Triều Châu
Những tên ai “ A Cẩu” , A Sầu”
(Trịnh Bửng Khi chào Lưu Xiếu Hỏn
Đái Mỹ Quần gọi Đái Đầu Tao)
Tiếng cười ai, giọng nói Khmer
Bãi Xàu xưa thoảng mùi cơm cháy
Giồng Bưng Tróp em vừa đến đấy
Thoảng hương nồng dưa hấu không hay
Gốc sao gìa thân vút trời mây
Mùa nắng về em khoe nón lá
Mái chùa cong miệt Xài Ca Nả
(Nhớ một người bên góc chùa Dơi)
Những con đường ai soi dấu chân?
Bụi run đau khổ đã bao lần
Một con chim nhỏ vừa xa tổ
Bay những đường bay rất ngập ngừng
Điệp mãi xanh hoa vẫn mãi hồng
Tôi bao giờ tôi hết đợi mong?
Những vuông đời thân trai khói lửa
Gĩa biệt trường khi điệp đơm bông
Có những người nghe quên rất lâu
Hiện thân làm khách để canh mồ
Trường Văn, Tấn Đắc và ai nữa ? (1)
Giữ đất tươi màu sắc tự do.
Tôi không về ngang dãy Trường Hưng
Tôi không đem rao bán nỗi buồn
Từ khi gió chuyển mùa oan nghiệt
(Thu lạnh lùng thay áo mùa Xuân)
Em bỏ trường như tôi bỏ nước
Em bơi hoài bơi trong đau thương
Xin gởi tôi mùi hoa bưởi trắng
(Nhơn Mỹ sầu len miệt Ngã Năm…)
Ngày bỏ không đùa cốc xây chừng
Ninh Châu ngồi hồn rơi mênh mông
Bao giờ là sẽ bao giờ có ?
Những tối thanh bình của Việt Nam
Ai nhặt dùm tôi chiếc lá còng ?
Ai cắn dùm tôi gạo Mỹ Hương?
Ai uống dùm tôi hương nước mắt?
Ai ăn dùm tôi bánh Phú Tâm?
Những con người của đất bồi xưa
Anh linh ấy tôi còn nhớ mãi
Những mồ hôi ,ruộng đồng, cây trái
Đẹp ngàn năm, kinh, rạch, sông, hồ.
Một quê nhà tên gọi Sóc Trăng
Một phát âm Miên ngữ “ Streng Leng”
Trong giao điểm ba nền văn hóa
Sống muôn đời kiêu hảnh trong tim..
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Van,BC, Canada- May 10-2014- 7H 50’ sáng
* (1)- Trần Trường Văn, Huỳnh Tấn Đắc ,cựu học sinh Hoàng Diệu
đã hy sinh khi gia nhập quân đội, cả hai đều mất tại Sóc Trăng.
Một ngày rất xa
Trong hơi thở của hoa đồng
Tôi thân cá chậu chim lồng lanh canh
Ngày mùa đi giữa đồng xanh
Bước chân trâu động, trên cành chim reo
Tôi nghe đau tự chín chiều
Gốc me đầu ngõ sầu theo nắng tàn
Tiếng cười ai vang thênh thang?
Hồn tôi là sợi dây đàn nhịp vui
Đứng đây hít thở đất trời
Phổi căng sức sống máu đời chảy xuôi
Bất ngờ tôi cúi nhìn tôi…
Lâm Hảo Dũng
Nov-2013
Nhớ đồng
* Gởi hồn lục tỉnh miền Tây , đặc biệt CHS Hoàng Diệu Ba
Xuyên
1-Hãy đầm chân bước ra đi
Vì con sông lớn chở đầy phù sa
Hãy trông ngày cuối tháng ba
Mưa đi gõ nhịp đồng xa khói tàn
Hãy ngồi rê thuốc cầu ngang
Thiệt thương con Sáu bỏ làng đi đâu?
Nhớ đồng khi lũ chim sâu
Rợp bay như mẻ chài cao cuối mùa
Bồn bồn nồng thắm hương chua
Vàng hoa điên điển rải bờ mẫu cao
Lúa thời con gái rồi sao?
Lần khân lẩn khẩn mình đâu biết mình
Làm thêm điếu thuốc mần thinh…
2- Hôm qua nhậu quắc cần câu
Chân đi cà niễng thiệt rầu thấy cha
Lóng rày mắc nợ người ta
Hẹn lần hẹn lửa hẹn qua tháng mười
Lúa còn theo gió đùa vui
Mình đi giăng bậy vài mươi lưới dài
Lọp lờ gác lại ngày mai
Tấp vô quán vớt một ly xây chừng
Thấy trời như mới sang xuân
Quên chưa đốt khói cho lừng sợi râu…
3- Buồn tình ghé rẩy thằng Năm
Chèn ơi! dưa trúng trái nằm ngửa nghiêng
Năm nay coi bộ đếm tiền
Nhớ kêu tao nhậu đở ghiền, lấy hên
Lại còn mấy gốc hoàng kim
Hương thơm qúa đã hưởi hoài quên đi…
4- Ông đi đâu đó, Bác Hai?
Ghé vô uống tách trà chơi ấm lòng
Thằng nhỏ nầy thiệt dễ thương
Làm ăn sân sẩn đóng xuồng đóng ghe
Trà gì quạu dữ mầy Thi?
Dạ thưa con khỉ đuôi dài leo cây
Xóm mình bá nghệ chớ bây ?
Thím Năm làm mắm, hia Khai bán hàng
Thằng Tư nấu rượu nếp thang
Lào Them đan thúng đan sàng đan nia
Lò rèn chú Bảy đắt ghê
Đặt dao xắt chuối mấy tuần chưa xong
Tao làm con ngựa chạy rong
Quá giang mua ốp trầu không trầu vàng
Tánh tao cà rịch cà tang
Miệng hay chót chét sợ làng xóm chê
Cám ơn bác phải đi dìa (về)…
5- Đàn ai lẳng tẳng lằng tăng
“Nặng Tình Xưa” ,”Ngựa Ô Nam” qúa mùi
Giọng ca ngọt như mía lùi
Ai qua con Yến, thằng Chơi nữa nè!
Ý ! nghe chúng xuống câu xề
Mình đây cũng thấy thiệt phê qúa chừng
Biết đâu chúng theo cải lương ?
Nghệ danh Mộng Yến, Út Hùng đó đa!...
6- Má mầy xuống xóm chùa không?
Bửa nay làm phước người đông lắm mà!
Lửng tha lửng thửng tà tà
Ngủ âm thánh thót âm ba bỗng trầm
Tối coi “đèn thuẩn” từng tưng
Nhạc đưa nhớ lại những đường quê xưa
Đầy sòng bông vụ, bầu cua
Hốt me ngó vậy ăn thua dữ đà !
Thả ngang qua gánh dù kê
Tên Chằng hò hét nghe ghê thấu trời
Xem chừng cái bụng đưa hơi
Thử đôi bánh ống của người bạn ta…
Quyện hồn những Việt,Miên,Hoa
Còn đi xuyên suốt dưới nhà Việt Nam
7- Tôi đi tiếp nối cuộc đời
Tim tôi rộng mở nụ cười mến yêu
Tôi đem buồn thả trong chiều
Những hương cỏ nội đùa theo nắng vàng
Tôi quên đời vốn chia tan
Có hoa làm mắt chim ngàn làm tai
Bên đồng thả cánh diều bay
Tôi mơ một giấc ngủ ngày rất xa
(Thế mà mấy chục năm qua...)
Lâm Hảo Dũng
Nov10 +12 +15-2013
No comments:
Post a Comment