Sunday 23 August 2015

Phụ Lục A



Brisbane và tiếng chim vườn nhà Tuấn
  • Mến Tặng: A/C Sanh, Bùi Thế Hưởng, Thanh Vân, 
  • Thu Hường, Quế Thanh…
  • và cháu Tuấn Queensland- Úc Châu

Tôi chiều hôm lạc bước
Gánh thơ đời thương đau
Nỗi buồn mang gởi trước
Nỗi sầu chuyên chở sau

Trong bình minh thế kỷ
( Hoàng hôn của tâm hồn)
“Hoa mùa xuân không thấy”
Chỉ đâm chồi bi thương

Tôi có lòng trăng khuyết
Tim dấy biển sa mù
Nghe gío rừng tha thiết
Lá không còn đợi thu

Tôi dong thuyền không bến
Đâu điểm cuối chân trời ?
Mông mênh là cõi đến
Hỏi người hay hỏi tôi ?

Tôi chiều hôm lạc bước
Say ngủ quên đường về
Bên hàng cây thốt nốt
Hay bên cánh đồng quê

Bụi đường không lấp nỗi
Những ngăn cách quanh đời
Nước đưa khung buồn mới
Dệt hoài thương tích tôi .

Như đêm dài đợi sáng
Chim họp bầy hót vang
Gịong u hoài lai láng
Làm nhạc khúc đông sang

Ngồi thẩn thơ bắt gió
Rặng  “gum” vai liễu gầy
Hồn Đông phương lại có
Chút sầu phong cách Tây

Lâm Hảo Dũng
Bonnyrigg-NSW-Úc châu-Sep 18-13- 10H52’ sáng

 


Đem mộng tưởng giữa đời đi tảo mộ

 Nhớ một ngày nụ lê vờn tóc cỏ
Tố Như miêu tả Kiều ,lơ đãng mặt tâm hồn
Con tim ấy chở muôn dòng điện trở
Cháy không cùng nhịp đập của thời gian

Trong thanh sắc, cụ thêm màu khổ lụy
Kiều bâng quơ vay mượn mấy dây đàn
Đem mộng tưởng giữa đời đi tảo mộ
Vạch thân cây, so tơ phím đoạn trường

Tài đùa mệnh, vũ điệu ngoài nhân thế
Tài phóng tâm, hội ngộ nước Tiền Đường
Duyên hỏi nghiệp ,cụ ngồi ôm sách đọc
Những dòng thư chảy máu mấy trăm năm…

Lâm Hảo Dũng
2013


Đi dạo trên mảnh đất quê nhà

Chào một ngày trên trang báo mạng hôm nay
Tờ Việt Văn Mới
Xúc cảm hay cảm xúc tôi không cần biết tôi không cần hay
Trái tim ngồi hay trái tim bay
Theo từng thửa ruộng bậc thang của vùng Tây Bắc
Em Đồng Văn cây rừng xanh ngát
Núi hỏi đồi Bản Giốc còn không?

Lạng Sơn trọn tình về ngọn Mẫu Sơn
Như đứa con quay đầu tìm mẹ
Giữa những ngọn đèo cheo leo
Mù Căng Chải
Em Lai Châu mùa vũ khúc nhớ Điện Biên
Những thây người ngã âm thầm biết ai còn nhắc ?

Đẹp Sapa
Những chợ tình, những thiếu nữ miền cao rao bán
những hơi nồng bèo bọt theo từng manh thổ cẩm thô sơ
Chiều lũng sâu sương mờ
Những trẻ thơ gầy về bản buôn heo hút như huyền thoại  của Lan Khai
“Bóng cờ trắng trong sương mù”, Bàng Văn Nhị
Thái Bình Thiên Quốc về đâu?

Nước Hồ Ba Bể mãi còn xanh?
Tình vẫn đẹp bi hùng theo từng trang tiểu thuyết
Đoạn kết rất tự nhiên như khung cảnh thiên nhiên
Hồn về xuôi hay lên mạn ngược ?

Vào một đêm nào thuyền trôi lênh đênh
Hạ Long tung lưới chài gọi Bái Tử Long
Những hoang đảo cũng đã là hải đảo
Ném những đòn trả bất ngờ gởi quân phương Bắc
Quê còn đó sao có người mãi nhắc ?
Hà Nội chiều xao xác nhớ Thăng Long
Hoàn Kiếm thu mình, chùa Một Cột mái ngói còn cong?
Rủ rê sách đèn Văn Miếu

Hoàng thành xưa ôm bờ vai yểu điệu
Nhẩn nha qua mấy nhịp Tràng Tiền
Vận nước nghiêng bên đồn Mang Cá
Ai mang gươm xoã tóc hóa điên
Hồn đóng cửa quê người lưu xứ
Chuông rền có không
Thiên Mụ muôn đời soi bóng.

Hải Vân mây đùa nước
Đường vòng đi về tận phương Nam
Biển cát dài sóng vỗ âm thầm
Tourane –Đà Nẳng
Những chiến thuyền của giặc Tây giặc Pháp
Thức tỉnh chưa hay chưa tỉnh thức ?
Những hồn mông muội ngàn năm
Những chiến hạm bất ngờ không hình dung trước
Cát động Chu Lai
Bóng cờ sao trắng

Đêm qua cầu phố cổ Hội An
Câu chuyện tình thời chiến của một Samurai
Đẫm màu sương khói
Việt Nam ,người của bốn phương về đây diễn tập trò đấu súng
Huấn luyện thần công
Đem phi cơ đùa cùng chim cò chim hạc
Em có về trăng khuya nghe tiếng hát ?
Gịong ca Hời u uất lẫn hờn căm
Buồn rũ trùm từng viên gạch nát Mỹ Sơn.

Chứng tích còn hằn dấu ở Hoàng, Trường Sa
Hàn, phong vũ biểu
Của phosphate từ phân chim biển
Của yến sào góp phần nuôi sống dân ta
Của vít của rùa
Cùng muôn loài thủy tộc
Và khóc ai hoà máu lẫn xương da
Cho đất trời Việt tộc
Mãi gọi Hoàng, Trường Sa nơi ấy chính quê nhà…

Về Qui Nhơn chợt nhớ Ba Vua
Người áo vải vẽ nên trang sử
Thuyền ai neo dọc theo bờ Nam Hải
Em trắng da bởi hương nước dừa ?
Hay lấp lánh khoang thuyền những màu cá bạc
Chiến tranh điêu tàn chuyện của ngày xưa ?
Em lớn vội khi tuổi đời theo tôi qua ngõ…

Bình Định đi nghe Nha Trang một thời khói súng
Thẩn thờ hạt cát cô đơn
Lời tiễn biệt
Thành phố lơ đảng bên những con tàu chờ ra khơi
Tấm lụa dài, cầu Xóm Bóng
Mấy mươi năm không về hồn ai chơi vơi
Tiếng suối reo, quân trường vắng
Tan tác hoa đời.

Tháp Chàm tôi yêu, bên kia đường xe vẫn thở
Những khói sầu lan toả xuống đập Nha Trinh
Chỉ nhìn thôi hồn lã ngọn mông mênh
Gạch nung tôi chân lạc về qúa khứ
Di ảnh buồn Chế Củ, Chế Mân.
( Tôi sợ rồi công chúa Huyền Trân)
Đem lửa cháy xuống kinh thành Phật Thệ…

Phố đêm Phan Thiết hoa đèn nở
Nghe nhớ bàn chân bãi cát vàng
Em đi lên cát tôi lên núi
Đốt lửa rừng khuya nhóm củi tàn

Lửa cháy một thời trăng đã chết
Ai người xõa tóc đợi chờ trăng ?
Mừơi năm đục đá mòn trên núi
Vợ đã gầy trơ những đốt xương (1)

Ngoạn Mục đèo, tôi ngước trông theo
Cây chen cây ngã bóng bên đèo
Lòng như mây trắng bay lơ lững
Tay cũng nằm trong tay cô liêu

Xe ngập ngừng núi đứng chơ vơ
Đá xanh khóa mắt con đường dốc
Cao lên cao từng phút từng giờ
Mùa thu vừa gom cảnh bày thơ…

Than Thở hồ viền cây lá tươi
Em thay áo trắng hỏi cây đời
Chiều nay sương đẫm bờ vai ướt
Hãy sỗ sàng khi nghĩ đến tôi…

Rừng thả sầu lên những bóng cây
Biển xanh như một bát cơm đầy
Ngồi trên Côn đảo nhìn không hết
Những cánh chim chiều chấp chới bay

Bến Thành đèn kéo ngọn chờ mong
Sàigòn em Velo Solex
Thời rất cũ bên Tòa Đô Chánh
Em điệu đàng ở Notre Dame

Và cuối cùng chẳng đợi không mong
Sài Gòn bỗng nhiên thành qúa khứ
Đôi mắt em cũng vừa mang thử
Gọng kính xanh hoán đổi sang hồng

Về Cái Bè em đi chợ nổi
Thuyền đầy cam, quít ,ổi , chôm chôm
Những bàn tay tẩm bùn , mưa nắng
Gởi tặng đời ý đẹp tình thơm

Về Cái Răng hay về Phụng Hiệp
Trái cây nào riêng của miền Nam ?
Thơm hỏi khóm , sầu riêng, măng cụt
Mãng cầu gai ,hương dậy bòn bon

Em bơi thuyền em áo bà ba
Trên sông Cửu, dập dềnh con nước
Những bờ kinh ,những bần ,những đước
Những con tim thành đất chở phù sa

Qua Kiên Lương còn thương Rạch Gía
Xuôi Hà Tiên , Thạch động chiều say
Khói hương tỏa anh hồn huyền hoặc
Trụ bên mồ trung nghĩa không bay.

Hòn Đá Bạc em vừa đến đấy
Bên Cà Mau yêu dãi đất bồi
Nghe cá tôm nhớ từng họng đáy
Thời lên thuyền bỏ nước ra khơi

Em Thổ Châu nhìn xuyên Phú Quốc
Nước ru hoài mộng tưởng mai sau
Nước ru hoài thời em xanh tóc
Đi tìm thơ dệt nốt trang sầu

Quê trải dài những bản tình ca
Đi suốt đời bao giờ được thấy ?
Hơi thở rừng, ruộng sâu nước chảy
Biển xanh màu như thịt như da

Đi suốt đời không đến cõi trời xa
Khi nhắm mắt hai hàng nến cháy
Buồn kéo hồn, buồn ,một ,hai, ba
Lòng yêu mãi vai đời áo trận

Và buồn ấy, nỗi buồn tuyệt tận
Nam Quan hận khúc gọi Phi Khanh
Và buồn ấy, đậm đà sâu thẳm
Trang sử đời lưu xú nghìn năm…

Lâm Hảo Dũng
(PTT)
May 14-2014- 5H12’ sáng
(1)- Tặng hiền thê T. Thanh Thuận
* ( Xin mượn ảnh của trang Web Việt Văn Mới để góp lời.)

 

Dường như ta mới về Tân Cảnh
K/T : Anh Bông và những chiến sĩ của Trung đòan 42 BB
Kỷ niệm ngày mất Tân Cảnh : 23 tháng 4-1972

dường như ta mới về Tân Cảnh
lên dốc trung đòan số Bốn Hai
dường như ta đứng nhìn bên suối
còn thấy lung linh tấm thẻ bài

sáu lăm năm không không sáu hai ba
đời lính trận tuổi ghi bằng con số
thương ngọn núi thương rừng sâu thác đổ
và nghe ta đôi lúc nhớ quê nhà

những tay súng bốn mùa đi dong ruổi
mà trăm năm lòng vẫn cô đơn
có khi ngồi viết tên bằng đá sỏi
rét miền cao lạnh xiết những tâm hồn

người hạ sĩ quan gìa từ trung du châu thổ
ngược về Nam như lính chiến nhà nghề
đã đi suốt đời ít quên nhiều nhớ
chiến tranh làm tuổi trẻ sớm ra đi.

“đường chín Nam Lào” năm bảy mốt
giày chưa khô bụi ,súng chưa lau
lại nhớ lửa rừng căn cứ Sáu
lửa căm thù thơm ngát thương đau

mây ru sương ngủ áo sương phơi
pháo nổ trăm tràng pháo nổ tôi
căn cứ Năm, mù tung hỏa pháo
và ai thanh thản lãng quên đời

không đâu không biết và không thể
năm bảy hai hè đốt cháy mây
những bóng quân dù từ Võ Định
còn hiên ngang đứng điểm Charlie

dường như ta mới về Tân Cảnh
vẫn thấy đêm khuya ở Phượng Hoàng
những em gái Thượng, dinh điền ấy
còn hái hoa rừng ,giỡn tắm trăng…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
April 20-14- 7H29’ pm



Không tất cả là nỗi buồn chưa nói


 Tôi đem tim làm mắt dẫn soi đường
Đêm cậy nhờ, mây đóng cửa vầng trăng
Con đường tối và lòng tôi có tối ?
Cứ đọc hoài trăng sáng một tên em

Sỏi đá có làm chân tôi chậm bước ?
Nhựa đường tan như ngày đã buông màn
Không tất cả là nỗi buồn chưa nói
Một vòng hoa tao ngộ chiếc khăn tang

Đêm trôi qua và hồn tôi bỗng mất
Ngọn đèn dầu đem tuổi nhỏ bay cao
Em thiếu phụ của thời bi khúc đó
Đem mùa trăng thương nhớ mãi xanh màu…

Lâm Hảo Dũng
(Cảm đề “ Tô Thị Rời Non” của Đặng Kim Côn )
2013



Nghe máy móc bào mòn nhiên liệu cũ

 Tôi bâng khuâng không ngủ mấy đêm liền
Treo tâm hồn phơi gió ngoài hiên
Trăng đi khuất, ngọn đèn dầu tôi thắp
Dáng sầu em tượng cổ mấy trăm năm

Muốn nâng cao, tôi hạ nhỏ nhụy đèn
Như hôm nào đem trao đổi con tim
Trong hoang tưởng có khi là hiện thực
Đời xoay tròn cũng lười biếng quay nghiêng

Ngồi đêm nay mộng lẫy mấy câu Kiều
Chinh phụ còn vay mượn mảnh trăng treo
Nghe máy móc bào mòn nhiên liệu cũ
Tôi về đâu văn tự cháy trong đầu…?

Lâm Hảo Dũng
Dec-2013



Nhớ một cảnh biệt ly trong “ Chinh phụ ngâm”

 Trong một ngày chinh phụ tiễn chinh phu
Trời gọi gió đi tẩy hồn cây cỏ
Oanh trốn liễu, quyên buồn thôi mắc cở
Ý Nhi làm đưa tiễn dấy màu thơ

Mai đã đóng chồi non vì tiếng gió
Thay áo dài, đào thắp nụ xuân chưa?
Đông chợt thấy Đoàn Nương đi dưới tuyết
Nhớ phù dung ,ngửi trộm chút hương xưa

Và ngày ấy ngựa buồn quên tay khấu
Đi hỏi về, chinh phụ hỏi chinh phu ?
Giữa đáy hồn con tim nào bỗng vỡ
Khúc từ ly đùn nấm mộ xa mù…
 
Lâm Hảo Dũng
Dec 9-2013



 Nhớ hôm nào sao lại có hôm nay ?

 Tuồng tích cũ, kép tơ ,đào lá nỏn
Vén bụi mù, khai quật tiếng thời gian
Hương với sắc, bản với bài, lên xuống
Xa lộ chiều ai gõ nhịp song lang

Nghe củi mục cháy trong hồn đất mới
Nhớ hôm nào sao lại có hôm nay?
Đi hay ở ,nhịp đời ,tân hỏi cổ
Ta hỏi người, em biết hỏi ai đây?

Trăng sẽ tàn, điện vô tình vẫn cháy
Máu chảy đều, tim có mở chia hai ?
Hồn áo rộng cuối cùng che chẳng hết
Buồn lanh canh vây xiết đôi bàn tay…
  
Lâm Hảo Dũng
2013



Sơn nữ còn không ở lại rừng?

Trong tiếng còng khua ráng đỏ chiều
Bước chân rừng dậy tiếng thu reo
Mưa mùa chưa đến chim chưa hót
Sơn nữ về ngang dưới góc đèo

Ta lên biên trấn hay biên tái
Chỉ thấy mây mù mây đuổi mây
Lòng lính thật tình hay cảm khái
Thương quê hương mù khói đạn bay

Rượu cần chưa uống ta say khước
Môi đổi môi đầm hạt nếp thơm
Mùi của rừng thiêng hay đất rẩy
Hay hồn dân tộc gái Sédang

Riêng ta quẳng chiếc linh hồn nhỏ
Trải chiếu mời ai một chỗ ngồi
Trăng gió sao đêm làm bạn hữu
Cây ,chim, muông thú đến đùa vui

Sơn nữ một chiều đi hỏi núi
Suốt đời “bỏ mã” ở trong buôn ?
Ta đến rồi đi không trở lại
Bỏ quên màu mắt đục em buồn

Và trong tiếng gió rơi trầm lắng
Sơn nữ còn không ở lại rừng…?

 Lâm Hảo Dũng
(PTT)
July 18-14- 11H 53’ – Mis- Ont


Sơn nữ sầu hoen màu mắt đục

 Sương mỏng tan như tờ lịch rớt
Rừng nằm đợi gió, gió lên chưa ?
Chiều gõ mưa dầm trên mái đót
Lòng lính hồn say rượu nhớ nhà

Sơn nữ sầu hoen màu mắt đục
Đi về ai hỏi cái mênh mông ?
Những hình tượng khắc bên mồ đó
Ôm nỗi buồn đau đến tuyệt cùng

Ta đem võng mắc hai đầu cột
Đem trái tim không có chủ nhà
Và nhốt tim trong bầu đựng nước
Em uống say rồi đổi thịt da

Trong bước hoang vu bóng đổ gầy
Vẫn sầu nguyên vẹn buổi sơ khai
Không ai đếm tuổi cây gìa trẻ
Chỉ thấy chim rừng lảng đãng bay

Những Plei những Bản muôn đời ngủ
Nghe đất miền cao gọi nhớ rừng
Sơn nữ là em hồn ở lại
Hát sầu truyền kiếp gởi trong buôn

Sơn nữ là em thay áo mới
Ta về nhóm lại lửa rừng khuya…

 Lâm Hảo Dũng
(PTT)
June 18-14- 5H16’ pm


Sơn nữ nhiều năm quên tắm suối
 
chiều ấy mùa thu đi xuống tóc
hai hàng cây bệnh nhớ không gian
gió đưa hơi cảm từ đâu đến ?
đất đã thay màu da điếu tang

những cụm mây sầu bay hớt hải
chim không xếp cánh lững thân buồn
có phải khói nhà em mới đốt ?
thật tình ngựa mới lỏng dây cương

xa bóng cây rừng trăng chải tóc
sáu năm trồng tuổi để thay da
hoang vu nai đã về bên suối
đàn mễn chân nào động bóng ma ?

sơn nữ nhiều năm quên tắm suối
ngực còn hỏi nắng, nắng đâu xa?
tiếng gà khuya vọng sương thay áo
lạnh buốt người hay lạnh cắt da?

đất đỏ quanh co xuống bản rừng
hồn về Kinh Thượng có bâng khuâng ?
mưa như nước mắt trên trần thế
gõ những âm giai địa chấn buồn…

Sơn nữ chiều nay đi tắm suối
Ta còn xa thắm thấy chân không…

 Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Van,BC-June 16-14- 1H05’pm



Trần Kiêu Bạt

Tay lang bạt cũng mơ hồ du thủ
Một ngày xưa rong bước đến Năng Gù
Con sông ấy đem áo người phơi gió
Mộng giữa đời hồn phong nhụy chân như

Còn đâu nữa tiếng cười như nếp nổ ?
Rượu nào say biển rộng núi mong chờ
Trong va chạm nghe hồn đưa nỗi nhớ
Nắng sân nhà đong đẩy tiếng gà trưa

Con đường nhỏ dẫn tôi về qúa khứ
Ngồi bâng quơ nghe Ánh Nguyệt ru lời
Trăng bỏ trốn những người xưa úp mặt
Gió chán đời không táng nỗi buồn tôi

Có còn không chút hồn rêu biếc cũ ?
Những ngôn từ trang điểm bức hoành phi
Và Ánh Tuyết dáng gầy bên liếp cửa
Cười thay hoa mỗi độ thấy tôi về

Căn nhà ấy hương đồng thơm buổi sáng
Chờ buổi trưa tản mạn mấy câu hò
Trong trí nhớ thiếu vô cùng nước mắt
Mai trước nhà còn nồng thắm hương đưa?

(Cây quên tuổi ngồi giữ vườn năm tháng
Mẹ suốt đời đếm ngược bóng thời gian..)
 
Lâm Hảo Dũng
(để nhớ Cần Thơ )-Nov-2013


 Trong bóng đời chiếc gương sầu lấp lánh

 Trong cát bụi có điêu tàn nhân ảnh ?
Trong hoang vu hồn phố thị chim rền
Trong bóng đời chiếc gương sầu lấp lánh
Nước khơi nguồn chuyên chở nghiệp buồn tênh

Khi ảo mộng hoà vai chân thực tại
Bến sông này đuổi bắt bến sông kia
Khi tay rách vá đầy tim hối tiếc
Nghe vầng trăng tang chế khóc quay về

Bánh xe chiều ơi lăn mãi không cùng
Tôi là ai sinh vật thủy vô chung
Đem nước mắt nhờ thần tiên hóa độ
Thuyền nhân gian tơi tả có xuôi dòng?...

 Lâm Hảo Dũng
Jan 1-2014

 Và con người chiếc bóng rất cô đơn

 Trong sâu thẳm tôi gọi hồn qúa khứ
Ngày hòa tan gõ nhịp khúc sầu đêm
Sông khô héo gọi mưa làm bạn hửu
Đất thông nguồn mao dẫn nợ buồng tim

Hoa với lá, đã xanh màu hối tiếc
Trăng xếp buồn, mượn gió chút hương bay
Cây dĩ vãng vươn rễ đời hiện thực
Tôi và em trốn chạy nẻo tương lai

Và con người chiếc bóng rất cô đơn
Không tất cả trong ngôi nhà hoang vắng
Sầu phủ chụp khoảng không gian yên ắng
Đi về thôi trần thế đẫm thu buồn…

Lâm Hảo Dũng
Jan01-2014




Bài thơ gởi má

K/T thân- mẫu L.S Lê Quốc Quân

 Dáng ai trông dáng mẹ ta
Năm xưa ngồi tiễn ta ra chiến trường
Bình minh quên buổi hoàng hôn
(Nghìn năm mắt mẹ vẫn buồn thay ta)

Co ro chờ đợi phiên tòa
Thấy sân nhốt nắng thấy hoa úa mầu
Thấy gì thưa mẹ một câu
Là con chỉ thấy tình sâu rất người
Đá khô đá vẫn không lời
Mai thơm hương gạo nụ cười con dâng

Mặt trời đã cháy sau lưng
Nghe trong từ ấy dấy buồn sơ khai…

 Lâm Hảo Dũng
Oct 04-13- 8H09’ sáng



Một lần

Em cho trăng ngủ trong hồn
Đèn khuya tôi thắp chảy buồn mênh mang
Không trăng em cháy một lần
Vì trăng tôi cháy hoang đàng những đêm…

Lâm Hảo Dũng




Xuân Xa
 
Hôm nay chợt nhớ hôm nào
Cười ai lẫn khuất mắt chào quên đưa
Mùa xuân tôi có về chưa?
Một ngày hiện thực đã chờ trăm năm
Đi xa lại nhớ về gần
Chỉ cuồng nút rối phân vân đứng ngồi
Giếng xưa bùn vẫn còn hôi ?
Cánh sen đong đẩy tuổi đời thanh xuân
Chùa đưa hương khói ân cần
Đâu hay cảm xúc chia phần đau thương
Thẩn thơ thơ thẩn trời buồn
Xót cơn mưa rớt chiều xuân nắng tàn…

 Lâm Hảo Dũng
Xuân Ất Mùi 2015



Những người sống bên mồ ở Gò Vấp

1- Gò mã hay gò mồ?
Gò cao hay gò thấp?
Gò ở đâu – Gò Vấp ?
Gò lấp bồ xương khô
U minh đời tận diệt
Mặc áo khoác hư vô
Xây nhà trên cát lỡ
Người sống ngủ bên mồ
Đông hè xuân không đến
Đêm thấy những bầy ma
Nghêu ngao cười dương thế
Chẳng tìm đâu mái nhà
Vô sản chỉ mình ta
Trần truồng ôm bóng quế
2- Xóm nghĩa địa, nhị tỳ
Xóm trên hay xóm dưới
Xóm mộ đá xi măng
Xóm mộ buồn đất lỡ
Dáng nhỏ mưa chiều đổ
Âm khí rũ quanh hồn
Mặc đời ngoài kia có
Ta một vòng hai không
Ngồi trông bầy cỏ dại
Cây trải sầu mênh mông
Thân mồ bàn cờ tướng
Ly rượu đế cay nồng
Biết đâu là ngạo sĩ ?
Hay sĩ cuồng đục trong…
3- Gò mã hay gò mồ
Gò sâu hay gò cạn
Gò thời hoàng hôn ám
Gò thổ huyết nhân tâm
Gò dâng chỗ ta nằm
Thấy sao trời mở hội
Thấy ta là con rối
Tả tơi quay giữa dòng
Ta công nhân gác mộ
Chỉ được hồn trả công
Thiên thư giờ đã cháy
Hồi viết sử thi hồng…

Lâm Hảo Dũng
(PTT)
 April 12-14- 5H 52’ am
( Nhân đọc một tin trên net)




Quả đạn pháo người bị đánh cắp

 Anh từ sông Cửu đến
Tôi từ đó ra đi
Sông có bao nhiêu bến ?
Tôi bao ngần biệt ly

đất dâng đời hạt mới
những sắc mầu quê hương
trên từng thân cây trái
trên từng ý thơm nồng
trên vàm kinh nước chảy
bốn mùa đục hơn trong

những Thới Lai, Cờ Đỏ
của một thời qua phân
của thân người ngã đổ
khói súng mù mênh mông
của mưa dầm nắng đổ
mồ hôi tắm trên đồng

Đọc một tin trên báo
Ta về góc Ô Môn
Kinh Sụp Hòm trăng tỏ
Gờn gợn những âm hồn
Những bàn tay thiếu nữ
Bên vòng gặt còn không?
Không không ta đi mất
Làm một gã phiêu bồng…

Nghe một người bán thận
Giữa ngày mùa thất thu
Nghe như từng viên pháo
Nổ quanh đồn rất xưa
Nghe như ta đã biết
Mùa xuân chết bên mồ
Nghe như không còn nữa
Chuyến đò em tiễn đưa
Nghe như trăng thắt cổ
Chương sử hồng cháy chưa?
Chưa?Chưa? Chưa? Chưa? Chưa???.

Lâm Hảo Dũng
( PTT)
April 15-`14- 5H59’ sáng
( Nhân đọc tin trên net, những nông dân đi bán thận để hoàn nợ )









No comments:

Post a Comment