Sunday, 23 August 2015

Chinh Phụ Ngâm



 Chinh Phụ Ngâm Khúc

Buồn không thể gửi cho chàng ngăn giữ
( Phóng tác theo Chinh Phụ Ngâm Khúc)


Và em có những nỗi niềm chưa ngõ
Những suy tư đay nghiến đáy tâm hồn
Chiều bỏ lững con tim về một góc
Ném bụi hồng định mệnh đã quên tên

Còn ở đây chút lòng em xanh thắm
Những hương thầm vai thiếu phụ hoa xuân
Chàng hãy hái khi ta còn chung bóng
Lỡ mùa đi hối tiếc rất ân cần

Bụi đã đóng trên vai đời em đó
Chút gian truân nghiệt ngã cháy tình em
Khi một chiều thu,trống dồn thương nhớ
Khói Cam Tuyền dấy động, khói chia tan

Buồn không thể gửi cho chàng ngăn giữ
Thuyền quên trôi tình theo nước quẩn quanh
Em đôi mắt đã khô dòng lệ ứa
Vay mượn chàng chiếc áo thuở thanh xuân

Bên cầu Vị thu sầu ôm tiếng gió
Em là em hay em của ai đây?
Trăng thì cao tuyệt mù đi đóng cửa
Bất chợt hồn đá tảng nặng không hay?...


Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Feb-2014- 4H37’am

 * ( Phóng tác theo Chinh Phụ Ngâm, bản dịch của Đoàn Thị Điểm. Nguyên tác Hán văn của Đặng Trần Côn.Từ “ Thuở trời đất nổi cơn gió bụi đến Bước đi một bước lại vin áo chàng”.Từ câu 1 đến câu 32)
* Bài 1



Em ở lại ngắt lá dâu làm tóc nhớ
 ( Phóng tác theo Chinh Phụ Ngâm Khúc)


Chinh phụ là em hay là mây là trăng ?
Bay theo những khoảng buồn ngăn cách
Trái tim phẳng một mùi hương đã rách
Rớt bên đường theo vạt áo chinh nhân

Cỏ thì xanh áo chàng thì sắc đỏ
Đủ đem mầu thương nhớ lên cao lên
Nghe chân ngựa dẫm hồn em hoang vắng
Hai bàn tay gờn gợn tuổi xuân buồn

Khi đối ảnh em có hai làm một
Mưa cho chàng và mây “ tiễn chân đi”
Khi đối ảnh em cho mình đoạn ảnh
Ngọn đèn dầu khô héo mảnh tình khuya

Liễu không thấy và dường như không biết
Núi phân từng điểm hẹn điểm chia tan
Em ở lại ngắt lá dâu làm tóc nhớ
Tiếng tiêu sầu như mắt vấy màu tang

Chinh phu đi rồi bên góc Hàm Dương
Em Tiêu Tương bao giờ hoá đá ?
Em theo gió lòng em vừa thả
Những ẩn tình chưa nói hết yêu đương….

 
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Feb 21-2014- 8H35’ pm

*( Phóng tác theo Chinh Phụ Ngâm, bản dịch của Đoàn Thị Điểm. Nguyên tác Hán văn của Đặng Trần Côn.Từ : Lòng thiếp tựa bóng trăng theo dõi đến Lòng chàng ý thiếp ai sầu hơn ai?.Từ câu 33 đến câu 64)
* Bài 2



Lấy tim làm thuốc suy nhược thần kinh
 ( Phóng tác theo Chinh Phụ Ngâm Khúc)


Em không thể là trăng soi đường chỉ lối
Hay cát vàng dan díu bước chân anh
Em là gió đưa những lời trăn trối
Những niềm vui khuất lấp thuở còn xanh

Bạch Thành đó nghe hồn em chợt đóng
Mai lại về Thanh Hải gọi buồn lên
Khe nhớ núi như tình em đối bóng
Sương chiều vương se sắt cuộn quanh lòng

Em không họa dáng chàng thêm để nhớ
Để gom mây đan những nụ hoa sầu
Để khuya khoắt con tim mình mất ngủ
Trời thì xa nhưng cũng thật là cao

Chuyện tình đó đợi mong là trọng điểm
Lấy yêu đương làm đồ thị vô hình
Lấy trí não vẽ hình chàng dáng thiếp
Lấy tim làm thuốc suy nhược thần kinh…
  
Lâm Hảo Dũng
 (PTT)
Feb- 2014-Van-BC
  • ( Phóng tác theo Chinh Phụ Ngâm, bản dịch của Đoàn Thị Điểm. Nguyên tác Hán văn của Đặng Trần Côn.Từ câu:” Chàng từ đi vào nơi gió cát đến Lòng nào là chẳng động lòng bi thương.”. Từ câu 65 đến câu 88 ).
  •  Bài 3


Nghe tim rụng đáy hồ vương ánh mắt
 ( Phóng tác theo Chinh Phụ Ngâm Khúc)


“Ngồi chải tóc “ bên thềm đêm trăng sáng
Hồn nâng cao hay hồn bay mông lung ?
Người con gái không ngờ làm chinh phụ
Chàng không ngờ vai khoác áo chinh nhân

Trôi về đâu Đông Nam buị cuốn ?
Dạt phương nao cô tịch Non Kỳ ?
Trăng vẽ mặt buồn xanh tử sĩ
Gió hoang vu hiu hắt Bến Phì

Không thể nghĩ những người đi khuất núi
Trên đầu gươm trên ngọn giáo xông thành
Không thể biết em sầu chân mộ tối
Một người đi đầu bạc tiếc đầu xanh

Khi cất bước oanh đùa ,quyên biếng hót
Mai hỏi đào chia biệt cánh phù dung
Nghe tim rụng đáy hồ vương ánh mắt
Lời trăm năm dã dượi rất xa xăm.

Em mênh mông em ở Hán Dương ?
Nước tẩy hồn em đêm chết đuối
Em Lũng Tây thấy gì không nói ?
Chuyện tình ta trăng nước có xuôi dòng…?


Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Feb-2014- 4H7’

* ( Phóng tác theo Chinh Phụ Ngâm, bản dịch Đoàn Thị Điểm. Nguyên tác Hán văn của Đặng Trần Côn.Từ “ Chàng từ sang Đông Nam khơi nẻo đến Bãi hôm tuôn dẫy nước trào mênh mông.”.Từ câu 89 đến câu 140 )
* Bài 4


 Nhưng đẫm tình đơm nghìn trái thương đau

 ( Phóng tác theo Chinh Phụ Ngâm Khúc)

 
Trong buổi chiều đàn tim cao giọng nhớ
Mặt trời quên dàn trải cánh hoa tươi
Em vẫn đứng vô hồn như tượng gỗ
Và chân mây hoang tưởng tiếng ai cười

Lời chàng thổi gió dặm ngàn đưa đẩy
Nắng chiến trường không ấm nỗi lòng em
Lời nhỏ nhoi ,người xa, người không thấy
Em là cha ,là quản hộ gia đình

Sao ký ức vẫn đầy trâm kỷ niệm ?
Nhẫn thay hình khơi hoạt cảnh xa xưa
Chàng gởi em một cành hoa lan tím
Một tình yêu khô héo đến không ngờ.?

Con có hỏi bao giờ bên ngưỡng cửa ?
Cha hân hoan chạy bắt giữa đồng xanh
Mẹ có hỏi bao giờ anh trở lại ?
Vòng tay ôm hiếu thảo rất chân thành

Và lại nhớ, chàng ơi ! sao trí nhớ
Như vòng dây oan nghiệt tỏa quanh đầu
Như nước mắt không là hồ, sông, suối
Nhưng đẫm tình đơm nghìn trái thương đau….


Lâm Hảo Dũng
(PTT)
FEB-2014- 4H52’am

* ( Phóng tác theo Chinh Phụ Ngâm, bản dịch của Đoàn Thị Điểm. Nguyên tác Hán văn của Đặng Trần Côn.Từ :” Tin thường lại,người không thấy lại đến Để chàng trân trọng dấu người tương thân.”. Từ câu 141 đến câu 177 ).
* Bài 5


“Hoa thiếu phụ “ giữa mùa tươi thắm
 ( Phóng tác theo Chinh Phụ Ngâm Khúc)

Em hôm nay cứ ngỡ gió xuân về
Bay lảng đảng trên ngàn cây nội cỏ
Đem tuyết trắng khắc tượng hình anh đó
Đem mưa buồn gột rửa bước chân đi

Trời vật vã tỵ hiềm lòng em nhỏ
Trăng cô đơn khép cửa một khuya nào
Sương đan áo hồn em bằng nỗi nhớ
Bằng con tim rào rạt những đêm sầu

Em không tưởng lạc trôi về qúa khứ
Chiếc trâm cài anh mới giắt hôm qua
Tay ân cần áo xiêm đời rộng mở
Bên ngọn đèn cao thấp đốt tình ta.

Gương lại dẫn em soi ngày thực tại
Anh của buồn đột kích trái tim em
Anh mù xa, anh của thương và nhớ
Anh theo mây về chết dưới cung đàn

Thật sảng khoái khi em gởi đến trời Yên
“Hoa thiếu phụ” giữa mùa tươi thắm
Anh lỡ chết quên đi dòng lệ thắm
Bởi dư hương tẩm liệm xác thân buồn….


Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Feb-2014- 8H 41’ am

* ( Phóng tác theo Chinh Phụ Ngâm, bản dịch của Đoàn Thị Điểm. Nguyên tác Hán văn của Đặng Trần Côn.Từ :” Trải mấy thu tin đi tin lại đến Nhớ chàng thăm thẳm đường lên bằng trời”. Từ câu 178 đến câu 213).
* Bài 6

 

Buồn thoang thoảng mơ hồ như chẳng có
 ( Phóng tác theo Chinh Phụ Ngâm Khúc)


Hồn chinh phụ chiều nay bay về đâu?
Theo mưa buồn hay những chòm tuyết trắng
Hay sương tối gốc ngô sầu hoang vắng
Dăm hàng tiêu năm trước vẫn xanh màu?

Hoa đã bỏ trăng ,hoa nằm úp mặt
Mất niềm tin, trăng chẳng “ hát tình ca”
Tay bối rối tay rạc rời nắm bắt
Những đường kim trong tâm não mù lòa

Chàng thì xa hồn em mãi không xa
Đêm lướt thướt đem lòng đi ở đó
Buồn thoang thoảng mơ hồ như chẳng có
Bởi gối sầu hoang tưởng là thịt là da…


Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Mar-2014
*( Phóng tác theo Chinh Phụ Ngâm, bản dịch của Đoàn Thị Điểm. Nguyên tác Hán văn của Đặng Trần Côn.Từ câu :” Trời thăm thẳm xa vời khôn thấu đến Sầu làm rượu nhạt muộn làm hoa ôi.”.Từ câu 214 đến câu 245)
  • Bài 7

 

Một tâm hồn bẻ vội thành hai
 ( Phóng tác theo Chinh Phụ Ngâm Khúc)

Có đêm nào đàn không rời tay?
Thanh âm ấy dật dờ sương khói
Em có nhẽ dáng sầu không nói
Một tâm hồn bẻ vội thành hai

Đâu Giang Tân bến, buồn chưa ngõ ?
Đâu Dương Đài, sầu chở lên chưa?
Đâu Tương Phố, nẻo về trăng tỏ ?
Nghe xuân hồi vực dậy tình xưa.

Hồn vây kín núi sông nhung nhớ
Tình trăm năm mộng áo da người
Bay bay mãi sắc màu quan tái
Cỏ cây đời vươn thắm màu tươi

Bến Nam đường Bắc, không không ngã
Dấy động cồn hoang, địch tiễn đưa
Quán không, nhà vắng,buồn đang đến
Rụng mắt sầu em chằng bến bờ…


Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Mar-2014- 3H12’ am

* ( Phóng tác theo Chinh Phụ Ngâm, bản dịch của Đoàn Thị Điểm. Nguyên tác Hán văn của Đặng Trần Côn.Từ “ Gõ sanh ngọc mấy hồi không tiếng đến Nghe thôi địch ngọc véo von bên lầu”.Từ câu 245 đến câu 280 ).
* Bài 8

 

Hướng dương em là hoa
 ( Phóng tác theo Chinh Phụ Ngâm Khúc)

Em treo tình trong áo
Em ủ hồn trong gương
Em ra sân bắt gió
Gió không gây mùi hương

Khói rũ dài buồn đến
Nhạn lạc bầy kêu thương
Thuyền đi còn nhớ bến ?
Liễu xanh hận chiến trường

Thần tiên chưa hoá kiếp
Nên mộng tưởng không rời
Và liên tưởng quanh đời
Của chàng hay của thiếp ?

Chàng mặt trời buổi sớm
Hướng dương em là hoa
Hoa xoay làm trục nhớ
Những lời tha thiết tha

Lũng Tây nước đưa lời
Ngọc Quan mây chinh chiến
Hôm nay buồn thể hiện
Tâm hồn cánh hoa rơi…


Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Mar- 2014- 5H12’ am

  • ( Phóng tác theo Chinh Phụ Ngâm, bản dịch của Đoàn Thị Điểm.Từ câu:” Non Đông thấy lá hầu chất đống đến Trải xem hoa rụng đêm sương mấy lần.”.Từ câu 281 đến câu 308)
  • Bài 9
  •  
  •  
  • Đem sum họp bẻ đôi làm ly biệt
     ( Phóng tác theo Chinh Phụ Ngâm Khúc)


    Tóc em xanh hay tóc thay màu ?
    Đem dĩ vãng điểm trang vòng tóc
    Hỏi buồn không biết còn hay mất ?
    Chiến trường xa thương kẻ bạc đầu

    Đi nghe đứng rã rời tâm trí
    Đứng quên đi mòn mõi hồn đời
    Chiều tha gió cõng mây lên gác
    Trăng phơi sầu bên gối em tôi

    Thu lại thấy xuân nồng lạc bước
    Em không chừng em rất Sâm Thương ?
    Đem sum họp bẻ đôi làm ly biệt
    Khói nhà nghe vương vít bụi sa trường

    Chuyện tình của Văn Quân đầy hiện thực
    Mang con tim nhuốm bệnh để trêu người
    Mang cổ tích sống đời trong tâm thức
    Mang thời gian vun quén cánh hoa tươi…

    Ngày xuống rồi chinh phụ thả buồn chưa?
    Ngày xuống rồi trời gọi gió làm mưa…


    Lâm Hảo Dũng
    (PTT)
    Mar-2014- 5H5’pm

    • ( Phóng tác theo Chinh Phụ Ngâm, bản dịch của Đoàn Thị Điểm. Nguyên tác Hán văn của Đặng Trần Côn.Từ câu:” Chồi lan nọ trước sân đã hái đến Thiếp rầu thiếp lại rầu chàng chẳng quên”. Từ câu 309 đến câu 352 ).
    • Bài 10



    Viết tình ca như thuở đẹp hoa niên
     ( Phóng tác theo Chinh Phụ Ngâm Khúc)

    Lời tình của nhựa nguyên thành nhựa luyện
    Một con tim nối kết một con tim
    Khi hai một bất ngờ tan biến
    Một tim kia ngây dại của riêng em

    Trong thực vật liễu sen chung bóng
    Trong chim muông oanh yến chung cành
    Trong hạnh phúc của mùa xuân thắm
    Nếu hai người xanh mãi màu xanh

    Em bước nhỏ giung giăng trên cỏ
    Viết tình ca như thuở đẹp hoa niên
    Chàng có thấy rừng xưa đầy tiếng thở
    Nụ tình thơm rưng rức rất trinh nguyên

    Chàng lay động  ảnh hình em mộng tưởng
    Khi bất ngờ sương khói bỗng mông mênh…


    Lâm Hảo Dũng
    ( PTT)
    Mar- 2014
    • ( Phóng tác theo Chinh Phụ Ngâm, bản dịch của Đoàn Thị Điểm. Nguyên tác Hán văn của Đặng Trần Côn.Từ:” Chàng chẳng thấy chim quyên ở nội đến Mọi bề trung hiếu, thiếp xin vẹn toàn. Từ câu 352 đến câu 372.)
    • Bài 11



    Cho niềm vui gây ngạt rượu hồn say
     ( Phóng tác theo Chinh Phụ Ngâm Khúc)

    Trong ngày về chinh phụ đứng bên hiên
    Tim gọi mắt tăng cường thêm thị lực
    Em ném bỏ thịt da nằm thao thức
    Những ngày chờ nhung nhớ đợi làm đêm

    Đem áo trận của mùa chinh chiến cũ
    Đem phong sương tôi luyện xác thân chàng
    Đem nước mắt thay rượu tình em đó
    Để trang thư huyền hoặc thuở chia tan

    Em không nói nhưng hồn em đã biết
    Trăng rừng xa, ải Bắc , bụi non Đoài
    Trên yên ngựa tấm lòng trung tha thiết
    Lấy an dân , giữ đất dạ nào phai.

    Đến gần em cho tay ấm bàn tay
    Cho tiếng nói thấm nồng trong tiếng thở
    Cho em khóc nghẹn ngào vì nhung nhớ
    Cho niềm vui gây ngạt rượu hồn say

    Đến gần em ta đốt cháy đêm nay
    Khi chiếc gối ngỡ ngàng đi khất thực
    Đến gần em máu hương nồng chin rực
    Vực con tim hồi mộng anh nào hay ?

    Đến gần em cho cả hai làm một
    Cho đất trời xa cách mãi không xa
    Đến gần em cho đời xanh mái tóc
    Đẹp duyên tình chinh phụ nhớ chinh phu….

    Hết

    Lâm Hảo Dũng
    (PTT)
    Mar-2014- 5H4’ am

    ( Phóng tác theo Chinh Phụ Ngâm, bản dịch của Đoàn Thị Điểm. Nguyên tác Hán văn của Đặng Trần Côn.Từ câu:” Lòng hứa quốc tựa son ngăn ngắt đến Dường này âu hẳn tài lành trượng phu”.Từ câu 373 đến câu 412. Hết )
    * Bài 12





No comments:

Post a Comment