Đứng bên hồ Baray ở Angkor
huyền hoặc một lời ca
ru ta về tháp cổ
trời âm u mở cửa
trời cắt tóc ngàn hoa
buồn từ mẹ đến cha
loãng khô dòng máu đỏ
chim rừng nhắn ai đó
sấm truyền lửa can qua
bóng cây quên chỗ trụ
vất vưỡng muôn lá cành
thời của tuổi còn xanh
hoàng hôn tìm lá đổ
mưa đuổi buồn năm cũ
lướt thướt rêu đá bùn
chuông thất thần gọi mõ
giáo kinh hoàng lạc gươm
đàn reo hay nhạc lá
kinh thốt nốt ngỡ ngàng?
lửa tham ăn đến độ
dập dùi bãi tro than
tiên nữ rơi xiêm áo
hô biến sắc điêu tàn
vũ nữ quên vương miện
may còn cánh hương sen
tu sĩ ngồi nhập định
hoang vu gốc “lâm vồ”
ngựa cuồng chân đã gãy
voi đứng thét bên cầu
chiến thuyền rung sóng nước
dòng Tonle đục mầu
đền tháp đứng che đầu…
ngày hoan ca lúa hát
sen đầm rực nở hoa
rừng xanh cơn sấm động
viết lại bản hùng ca
“đèn thuẩn “ bay cùng khắp
giữa đất trời Angkor
chùa vang lời kinh niệm
“ phướn” reo giữa muôn nhà
đến Cao Miên đền tháp
một điều chưa hiểu ra
đất mầu hương lúa sớm
cá lềnh trôi Biển Hồ
từ Chân Lạp vương quốc
co cụm chữ Cao Miên
một chiều nghe ai gõ
ngũ âm giữa đời thường
đổi thay là định số
hay nghiệp chướng còn vương?...
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Ảnh Angkor- Siem Reap- Nov 9-14
Van,BC- Can. Dec 27-14- 8H08’am
No comments:
Post a Comment