“ Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn “ (1)
rất hồn nhiên nhưng nghiến nát hồn người
lời của ruột chuyển hoá thành bệnh sử
“dân không lớn” bởi bao điều ẩn dụ
một thiên đường huyền hoặc rất xa xôi
“ dân không lớn “ bởi dân không được lớn ?
đàn bò xưa bên đồng cỏ hai mầu
không chệch hướng, bò ơi đi đúng hướng
đồng sẽ xanh mùa gặt mới mai sau…?
những người dân tôi trên biển trên bờ
“nhìn đất nước bỗng thành xa lạ qúa” (2)
sông đã cạn vườn cây nào khô qủa
đi suốt mùa nắm bắt một ngày mưa
những người dân tôi trí lực có thừa
“không chịu lớn “ hay
không còn sức lớn…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Van,BC,Can- May 24-16- 9 H41’
-(1)- Thơ Trần thị Lam
-(2)- ý thơ Trần Thị Lam
No comments:
Post a Comment