Ta Prohm, ngôi đền cổ thụ
trưa thả những chòm hoa nắng vỡ
về đây về với mái Ta Prohm
về đây đã hẹn nghìn năm trước
( chú tiểu ngày xưa đã hóa thân )
vượt trạm thời gian ở cuối nguồn
hỏi ai không bóng xác không hồn ?
ngắt một cành hoa quên mất tuổi
dường như điểm đứng dạt đây không ?
lẩn thẩn trên cầu đê phẳng phiu
tượng hình không mắt dõi trông theo
có tiếng gì rơi thăm thẳm động
ngỡ ma đền tháp diễu trêu nhau
đá ném tường nghiêng ở góc hồ
( sải xưa nào biết nhớ sân chùa ?)
vũ nữ lên trời đôi cánh mỏi
người còn bày biện những hư vô ?
cây vói trời xanh lưng cánh thẳng
mượt mà bông lụa ,dáng thân si
rễ đã hôn trầm quên thức dậy
mái đền thở nặng rất từ bi…
lại thấy hồ trong lạnh sắc buồn
vọng xa gờn gợn những âm hồn
đất ngầm thấm đỏ hoen màu máu
đau ngất tim và tim ngất câm
người đã thiêu thân xác hóa mùn
thổ cư hoá độ mảnh rừng hoang
nghe chăng tiếng hú vô cùng tận
sân khấu huyền vi đã rũ màn ?
chú tiểu là tôi đời thực tại
đi nghe hồn mỏi gió cuồng xoay
nợ ai nghìn kiếp trong duyên kiếp
chiều đã thênh thang rụng cuối ngày…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Ảnh Ta Prohm-Angkor- Siem Reap- Nov 9-2014
Van,BC-Can- Dec 12- 2014- 4H33’pm
No comments:
Post a Comment