Nhìn lại tuổi xuân xưa
hoảng hốt thời gian như đóng bụi
thuở chân ai bước thịt gân mềm
thoảng nghe tiếng gió Đông Phương Sóc
đi giữa trần gian mộng cõi tiên
màu mắt giăng tơ sầu đậm đặc
tay khô dan díu gốc cây đời
một hôm lần sách nhìn ô chữ
kinh khiếp trong thời lục địa trôi
thấp thoáng buồn vây bạt mạng buồn
mượn em mái tóc tuổi hoàng hôn
trên cánh đồng xưa bên cỏ nội
tôi đi nhặt lại mảng linh hồn
dù biết thênh thang về chín suối
xin em vá mãi áo mùa xuân…
Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Van,BC- Can- Jan 08-16- 8H39’pm
No comments:
Post a Comment