Tuesday 8 December 2015

Mấy dặm trường giang nhớ thượng nguồn



Mấy dặm trường giang nhớ thượng nguồn



Trôi theo dòng nước phù sa quyện
Thuyền chở tôi đi những bến nào?
Nhà có sàn cao, thang gác lững
Đàn dê ,bò, tha thẩn bên nhau

Bờ đá làm khung sườn, lá chắn
Những hàng lưới cá, bóng thuyền câu
Phơi những mảnh đời như gắn chặt
Quanh dòng sông Cửu, cát nông sâu

Nước chảy đục màu, sông nước đục
Một thời khói lửa đã quên chưa?
Đêm nay trăng sẽ là sen nở
Sông vẫn là sông ,Phật của chùa

Thuyền qua hang động Pak Ou Cave (1)
Phật ngủ ngàn năm tai lắng nghe?
Ai bước xuôi thuyền khi nắng đổ
Lòng mơ an lạc buổi quay về ?

Hồn tôi phẳng lặng hay giao động?
Mấy dặm trường giang nhớ thượng nguồn
Hàng “ teak” quay đầu ôm nắng chụm
Cây đan chuỗi ngọc biểu đồ cong

Quá khứ những trang màu lịch sử
Buồn vui, vẩn đục, Cửu Long Giang
Thuyền đổ tôi chân còn ở lại
Nhịp tim hòa nhịp nước miên man…


Lâm Hảo Dũng
(PTT)

Luang Prabang-Lào- Nov 10-15- 9H55’am
Ảnh sông Mékong từ Pakbang đến Luang Prabang-Lào
(1)- Một điểm du lịch của Luang Prabang

Theo dòng sông Mékong từ Houay Xay đến Pakbang- Lào.



Theo dòng sông Mékong từ Houay Xay đến Pakbang- Lào.



Bải cát ,cồn hoang, vàng sắc thắm
Hai hàng đá dựng đuổi xô nhau
Tàu đi nước đục, tàu đi chậm
Sông chảy theo dòng, sông chảy mau

Một sáng đầu đông vượt núi rừng
Gọi hồn châu thổ nhớ mênh mông
Cây lá khơi nguồn đôi cánh rộng
( Người đi mai biết có về không?)

Khói vườn ai đốt bên nương rẩy
Những khóm dừa xanh, chuối tiếp xoài
Lúa cũng khoe mình đi hỏi nắng
Mưa còn nặng hạt tháng mười hai?

Tôi đi hơi thở sông Tiền thở
Còn đập muôn đời nước Hậu Giang
Chín cửa phụ nguồn nguyên động mạch
Nuôi con người tôi lớn thành thân.

Tiếng máy rên đều ở cuối khoang
Mai lên Pakbang mốt Luang Prabang
Thiếu nữ ven sông gùi một chiếc
Có đảy hương nồng cát Cửu Long?...

Không biết đêm nay , đâu quán trọ?
Thèm chưa- “khao lãm” bếp nhà ai?...


Lâm Hảo Dũng
(PTT)

Pakbang-Lào- Nov 6-15- 3H20’ pm
Ảnh Sông Mékong về Pakbang -Lào

Đường về Vạn Tượng



Đường về Vạn Tượng



Sao thấy quê nhà trong mắt tôi ?
Đường về Vạn Tượng có xa xôi?
Đèo cao, dốc dựng, thân xe mỏi
Đây bản thôn, đồng hoa bắp tươi.

Rừng thả lên màu xanh lá xanh
Cây ôm đợi nắng, nắng vàng hanh
Nhà ai bên suối vườn rau thắm
Em đốt tàn chưa lửa chiến chinh?

Nam Song, tôi đến chùa say ngủ
Cổng uốn hình cung điểm phấn vàng
Những mảnh ruộng vuông, thân lúa đổ
Em theo mùa gặt vụ thu đông?

Tôi gởi hồn tôi trên núi cao
“Houay, Nong, Nam, Tad, Vat, Ban, Phou” (1)
Tiếng cười ai rớt trên đường bụi?
Đẹp mãi ngàn năm gái đất Lào

Trong buổi chiều tươm màu đất đỏ
Xe dừng thả khách ở Vang Vieng
Dõi một chân trời mây trắng lững
Đường về Vạn Tượng rất Vientiane…


Lâm Hảo Dũng
(PTT)

(1) “ Suối, Khe,Sông,Thác,Chùa, Làng, Núi”

Ảnh: trên đường về Vạn Tượng
Vạn Tượng- Lào-Nov 11-15- 3H30’pm

Bảy mươi như mới hôm qua



Lâm Hảo Dũng
Bảy mươi như mới hôm qua

Bảy mươi như mới hôm qua
Trái tim cố thổ la cà phố Tây
Gật gù trên ghế tỉnh say
Tóc đơm hoa trắng ,tay gầy nhịp run
Thở hơi thở tuổi xuân buồn
Chân khua bóng nắng, gạch mòn hẻm xưa
Tiếng ai âm cảnh hoang mồ?
Ngày liêu xiêu xuống sầu xô bất ngờ…

Bảy mươi như mới hôm nay
Đi trong qúa khứ gặp ngày Thoại Khanh
Nghìn trùng, lóc thịt , chia cơm
Lấy câu cám cảnh, đoạn trường che thân
Phủ xa ,châu ,huyện về gần
Loanh quanh miếu đổ ,địa phần cốc u
Bảy mươi ngày thiếu đêm bù
(Mông mênh dương thế đời thu ngắn dần…)                


Lâm Hảo Dũng
(PTT)

Ảnh Harbor Bridge-Sydney-NSW.
Mt. Pritchard-NSW-Úc Châu- Oct14-2015- 7H43’am      

Tôi chuyến tàu xưa lạc cuối trời



Lâm Hảo Dũng
tôi chuyến tàu xưa lạc cuối trời


Nắng chạy theo đường cây quẩn quanh
Ba mươi năm, nắng vẫn vàng hanh?
Có con tim muối phôi phai mặn
Ngày đến ngày đi ở với mình

Nhớ ở nơi nào không nhớ ra?
Đâu của nơi đâu một góc nhà?
Tóc ai, hương của mùi hoa bưởi
Bên cánh đồng quê ,xưa rất xa

Thuyền biết còn trôi trên nhánh sông?
Nước ôi tù ngục cả làng thôn
Những con cá bỏ lên đồng cạn
Rau cỏ, vườn xanh rực sắc buồn

Người chẻ đường đi, mấy nẻo về?
( Có trong thực tại rất hư vô)
Hồn nghe hiện diện hoài tâm thức
Nét đẹp ngàn năm cháy cổ thư

Cây bỗng quên và lá bỗng run
Điệp hồ,phượng mộng, dáng còng thơm
Mai kia thay áo hoa màu lạ
Đâu biết mình đi giữa cố hương?

Phố thị,ngôn từ, chữ nước tôi
Giao long hình tượng bỗng thay lời
Dấu chân Giao Chỉ xuôi Hồng Lĩnh
Lịch sử bia danh mảng giấy bồi

Thời nhá nhem đêm, địa chấn buồn
Đi trong mặt nhựt của hoàng hôn
Thấy phường kẻ chợ tung dao búa
Thấy gã y uông đạo diễn tuồng

Phù chú tuyên ngôn lý sự cùn
Dăm câu mê hoặc đốt văn chương
Khẩu khí rơi trong mùa gió xoáy
Tìm đâu mê lộ của thiên đường?

Mộ tháp nhiều hơn mộ thánh hiền
( Danh nhân oằn oại hỏi doanh nhân?)
Những khi thục nữ chiều rong bước
Ngỡ lạc mình trong nghĩa địa buồn…

Đèn sáng bên sông , động tiếng cười
Bên này sông, mấp máy môi người
Những thân không ốm, tay không yếu
Sống chửng cầm hơi,sống diễu đời…

 Đền miếu,nhà xưa, đất thánh đường
(Một hôm thư yểm hóa nhà chung)
Kinh mục phơi hình theo chứng tích
(Có người huyễn mộng nhớ hồi chuông)

Lá hỏi cây xanh buổi sáng rừng
Họa hoằn rơi rớt lũ chim muông
Động cơ dịch chuyển rung công xưởng
Nghe gió khuya về khóc bản buôn

Dòng Cửu Long xưa chín khúc sầu
Mật đời chảy chậm giọt thương đau
Đàn cá vẫn theo mùa nước nổi?
Văn minh thôn xóm biết về đâu?

Và có một người in dáng tôi
Về đây, trong góc nhỏ xa xôi
Hương thời qúa khứ, hương xanh tóc
Tôi chuyến tàu xưa lạc cuối trời….

Lâm Hảo Dũng
(PTT)
MT. Pritchard-NSW-Úc châu- Oct 02-15-7H45’ pm


Trong góc phố nào choàng ôm bóng tối



Trong góc phố nào choàng ôm bóng tối




Trong góc phố nào choàng ôm bóng tối
(Sao em vẫn là bóng tối cô đơn ?)
Bàn tay vẫy hay khăn màu đưa tiễn
Tôi biết em chiều thả cánh chim đêm

Ở những mái nhà sâu lối về địa ngục
Túi mắt mẹ còm hai bàn tay không
Trong vòng quay thị thành chóng mặt
Bát cơm làm tàn tật con tim

Đèn đã lên xanh đèn đổi màu vàng
Em đứng tròng giữa khi đèn đỏ?
Mưa nếu rơi xin đầm hạt nhỏ
Cho em về bớt lạnh mùa sang

Mang trái tim đau, đa cảm đa sầu
Tôi lại nhớ cô Kiều ngày hiện thực
Tôi đang sống dật dờ không tỉnh thức ?
Bốn mươi năm buồn, mộng, thực vẫn trêu nhau….


Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Van,BC-Can- July 22-15- 8H59’


Tôi về sương khói ngủ bình yên ?…




Tôi về sương khói ngủ bình yên ?…




lòng tôi núi lửa nghìn năm trước
tìm bãi dung nham hóa thạch buồn
tro bụi ngủ vùi trong ký ức
còn chăng trầm tích đá hoa cương ?

lòng tôi khát vọng đời sông,bể
trôi đến bao giờ, vạn thế trôi?
vật thể chất mầu thay chất máu
cao nguyên, châu thổ lúa xanh tươi

lòng tôi đi với trời cao rộng
vũ trụ phong phanh chiếc nệm sầu?
trăng đãi hồn em thành suối ngọc
hôm nào đột biến thác thương đau

lòng tôi tội nghiệp bên khung cửi
thoi cứ quay đều dệt chẳng xong
chướng tật đã làm tôi chết đuối
hư không nằng nặng nỗi buồn không

lòng tôi hoang tưởng hay khinh bạc
tâm trí phù vân đợi ánh đèn
em cháy bùng lên làm đuốc sống
tôi về sương khói ngủ bình yên ?…



Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Van,BC-Can- Aug-2015- 9H34am



Một ngày em sẽ thấy…



Một ngày em sẽ thấy…

em thấy gì sau những cánh màn?
( ngày tôi đi lạc ở dương gian)
sân khấu có em là phụ diễn
bi hài chuyện tích bánh xe lăn

xe lăn viễn cảnh không còn lăn
(chung cuộc nghìn năm trái đất tròn)
em đi qua phố khoe màu áo
tôi vẫn ôm riêng một nỗi buồn

nỗi buồn tôi có chia từng góc
điểm sáng em ngồi lúc sáng mai
khiêm cung tôi đứng trong vòng tối
để thấy mình vui hết một ngày

một ngày ở đó mây cao thấp
trăng đã nằm yên đón mặt trời?
xe lăn giục giã xe lăn chậm
(cảnh tượng dường như thế kỷ rồi…?)

nhà em cao ốc vuông nghìn thước
đang thả mình trôi cạnh đất bồi
hay bên đèo có hoa đùa suối?
xin gởi cành khô chảy đến tôi

xe lăn, hố thẳm còn bao tấc?
(hỏi biết là không thể trả lời)
nhưng chắc một điều em sẽ thấy
đêm tàn tịch diệt ánh sao rơi…

Lâm Hảo Dũng
(PTT)
Van,BC-Can-Aug7-15- 3H44’


Bài lịch sử năm 2015



Bài lịch sử năm 2015

Tôi hẹn gặp anh vào một đêm rằm
Đi bằng mắt không bằng tay mở lối
Trăng sẽ cười dĩ nhiên tôi không nói
(Tố Như hẳn là danh sĩ Nguyễn Du!?)

Tôi hẹn gặp anh Khổng Miếu khuya nào
Dưới chân tượng trái tim tôi mở ngõ
Trầm hương cũ nhớ ai làm lịch sử
Cho Nam Quan chồng vợ mũi Cà Mau

Tôi hẹn hò anh ngôn ngữ bình thường
Trong trang sách ăn nằm hồn Việt tộc
Nếu anh về rét vui vì tôi khóc
Con đường đi Nguyễn Huệ chính Quang Trung

Sao vẫn đầy trời sao rơi lạc lối
Tôi vẫn buồn trăng, ai sửa áng thơ Kiều… 

Lâm Hảo Dũng
(PTT)