Em – Thiên Thần
Vũ Nữ Apsara
Ngực em trái thốt nốt
Lẳng tròn dậy hương thơm
Rất thực trong đời sống
Lại đẩm màu văn chương
Những đường cong tuyệt mỹ
Dưới tay thợ tài hoa
Khuôn mặt trăng đầy nở
Mắt ngời ánh sao sa
Bàn chân thon ngón nhỏ
Như hạt sen bên hồ
Trang phục điệu đàng hở
Đưa thân hình dậy thơ
Những miếu đền tôi đến
Vẫn thấy em môi cười
Những tường vôi tôi đến
Vẫn gặp em quanh đời
Dường như ngàn năm trước
Em không là của tôi?
Thiên thần bay một bước
Lên tận đỉnh mây trời
Tôi tìm trăng đuổi mộng
Trên mái đền Bayon
Apsara mất bóng
Gởi lại sầu mênh mông
Tôi nhìn nàng trân trối
Tôi nhìn nàng đăm đăm
Hồn người bay chin cõi
Tìm đâu những hương nồng?
Hương không còn ở lại
Tôi có là tôi không?
Rặng cây gìa mấy tuổi
Trời cười sợi nắng trong
Lâm Hảo Dũng
Trên chuyến xe về Nam
vang
July 21/13- 8H 5’ sáng
No comments:
Post a Comment