Wednesday 6 November 2013

Cảm khái Angkor


Cảm khái khi đi giữa đền Angkor




Gương hồ soi chiếc ảnh
Bóng chắc buồn mênh mông ?
Ta đi trên đường vòng
Ngã bên hồn qúa khứ

Những điệu đàng ngôn ngữ
Trong ý tưởng mơ hồ
Có bao giờ ta thấy ?
Quanh miếu đền Angkor

Cảm thương người nghệ sĩ
Hồn trong đá trong cây
Cảm thương người vũ nữ
Hồn theo gió theo mây

Ta chưa là hạt bụi
Trong biển đời thương đau
Em chưa là chiếc lá
Bên nụ chồi xanh xao

Nhìn hai vòng cổ tháp
Ta về đâu- đi đâu?
Giữa hai đường sinh tử
Thư viện mở trang sầu

Ta nhìn chân ảnh ta
Mặt gương đời khác biệt
Ta nhìn ta kinh khiếp
Ta chính ta là ta?

Người lần tay còn mất
Cây hỏi đền Ta Prohm?
Nước dòng Tonlé Sap
Hồ dễ chảy ngàn năm?

Ngủ âm gõ chuông đời
Ngày nay hay ngày trước
Chậm nhanh trong vòng bước
Thấy bụi mù ngày mai

Lâm Hảo Dũng
Sep26-13- 4H7’pm

Thursday 31 October 2013

ở Siem Reap


Những ngày ở Siem Reap




Một vòng quanh chợ cũ
Ghé thăm đền Angkor
Xuôi thuyền Tonlé Sap
Trông làng nổi dật dờ (1) 

Chiến tranh còn để lại ?
Những hoang phế lòng người
Trên bức tường vôi xám
Vết đạn cày chưa phai 

Mầm sống đã vươn lên
Nắng đầy trên cổ tháp
Người tật nguyền gõ nhịp
Ngủ âm buồn chiến tranh 

Ngủ âm buồn đã hết
Rừng cây xanh vẫn xanh
Giọng người Khmer thốt
Thoảng ngôn từ Champa 

Trong ngăn cách lòng người
Đến bao giờ mở ngõ?
Trong tan nát của đời
Phải chăng là nhịp thở? 

Xin gĩa từ Angkor
Hẹn ngày tôi trở lại
Đền xưa mùi gạch mới
Xao xuyến ngập hồn thơ 

Tôi về đây xin viết
Bài ngợi ca tâm hồn
Dù quanh co cuộc sống
Đẩm hoa đời đau thương… 

Lâm Hảo Dũng
(Gởi Ngọ Pleiku)
Siem Reap- July 22/13- 7H5’ sáng
(1)        Floating Village trên dòng Tésap

thư viện Angkor


Bước thầm trong thư viện Angkor







Thư viện buồn đứng lẻ loi
Thân cây thốt nốt xòe mươi cánh sầu
(Người đưa thập kỷ đi đâu?)
Hơi ươm vách đá thẩm màu huyền không
Tôi mang hồn ướp sen đầm
Đi trong mắt xích những vòng quay xưa
Gạch loang ôm dấu bụi mờ
Trong hoang vu  bước động hờ buồn lên
Pháp kinh lưu luyến chân đền
Thời gian cúi mặt chuông rền xót thương…

Lâm Hảo Dũng

Wednesday 30 October 2013

Em Thiên Thần Apsara


Em – Thiên Thần Vũ Nữ Apsara


Ngực em trái thốt nốt
Lẳng tròn dậy hương thơm
Rất thực trong đời sống
Lại đẩm màu văn chương

Những đường cong tuyệt mỹ
Dưới tay thợ tài hoa
Khuôn mặt trăng đầy nở
Mắt ngời ánh sao sa

Bàn chân thon ngón nhỏ
Như hạt sen bên hồ
Trang phục điệu đàng hở
Đưa thân hình dậy thơ 

Những miếu đền tôi đến
Vẫn thấy em môi cười
Những tường vôi tôi đến
Vẫn gặp em quanh đời

Dường như ngàn năm trước
Em không là của tôi?
Thiên thần bay một bước
Lên tận đỉnh mây trời 

Tôi tìm trăng đuổi mộng
Trên mái đền Bayon
Apsara mất bóng
Gởi lại sầu mênh mông 

Tôi nhìn nàng trân trối
Tôi nhìn nàng đăm đăm
Hồn người bay chin cõi
Tìm đâu những hương nồng? 

Hương không còn ở lại
Tôi có là tôi không?
Rặng cây gìa mấy tuổi
Trời cười sợi nắng trong 

Lâm Hảo Dũng
Trên chuyến xe về Nam vang
July 21/13- 8H 5’ sáng

Monday 21 October 2013

Trong sân đền Angkor


Trong sân đền Angkor

1- Quẩn quanh bên gốc cây già
Angkor phế tích hồn ma chiến trường
Viết hoài chưa hết một chương
Những câu thần chú hỏi buồn Như Lai
Bụi hoen thế kỷ hôm nay
Rừng xanh phủ bóng chôn đầy vết đau
Mưa dầm mưa hãy mưa mau
Nắng lên nắng hãy một màu nắng tươi
Hỏi bâng quơ hỏi đất trời
Phế hưng trầm tích của đời trầm luân.. 

2-Lạnh lùng ôm chiếc đàn tay
Mảnh sân qúa khứ của ngày buồn xưa
Một người lạc bước Angkor
Banteay loang dấu gạch mờ Prah Khan
Sầu trong tôi sầu mênh mang
Sầu đi nhặt bụi thời gian vẫn sầu
Chiều vừa ngẫu hứng trên cao
Ném tung mây chó thẩm mầu mưa bay…. 

Lâm Hảo Dũng
Oct 20-13- 12H56’pm

Thursday 17 October 2013

Bên Cầu Angkor


Bên cầu Angkor



Đường đi thẳng một mối sầu
Những ga đơn lẽ pha mầu nhớ nhung
Người còn nhặt bụi viễn phương
Đâu hay Tháng Bảy vẫn buồn Tháng Tư
Gió nào dạt đến Angkor ?
Cầu loang vết máu bây giờ mới thôi
Hồ im làm chiếc gương soi
Ngủ say một giấc quên đời phù du…

 Lâm Hảo Dũng
 Sep 28-13- 3H5’pm

Lời cuối gởi Angkor
Xe lăn bụi đỏ bên đường
Thanh âm dấy động nỗi buồn chia hai
Quạnh hiu trong chuyến xe đầy
Thấy muông thú giữa đồng phai nắng chiều
Nhịp đường đuổi bóng cô liêu
Bỏ quên Siem Reap kéo sầu Angkor
Hồn bâng khuâng đến bao giờ ?
Quê hương ta đó mịt mờ chân mây….

 Lâm Hảo Dũng
Sep28-13- 4H03’pm

Wednesday 16 October 2013

1 ngày đế thiên- đế thích -Những chữphù trên đền phakheng-Hátcùng tôi AngkorThom


Một ngày trong Đế Thiên- Đế Thích




Tôi ngủ cùng Đế Thiên
Tôi ăn cùng Đế Thích
Nhà tôi người Siem Reap
Xưa là Apsara 

Nụ cười em nở hoa
Bàn tay thon ngón nhỏ
Mắt ngời ánh dương sa
Chân dài khua rạng rỡ 

Trên bức tường vôi thẩm
Em nhắc linh hồn ta
Thời xưa trăng làm bóng
Yêu mãi rặng cây gìa 

Mỗi góc tường tôi thấy
Em người Apsara
Hỏi tôi còn ở đấy?
Dù hơn ngàn năm qua 

Một vòng chưa đủ nhớ
Một ngày không thể quên
Những mặt người cười đó
Ngạo mạn cùng thế gian 

Lịch sử không ngừng nghỉ
Chiến tranh chuyện đời thường
Khi kiếp người sống chết
Luân hồi bánh xe lăn 

Giáo gươm cùng chuông mỏ
Đền tháp đầy tiểu tăng
Nhớ em người thiếu nữ
Của thời Ankor Thom

Tôi làm viên gạch nhỏ
Bên góc đền Ta Prohm
Tôi là hạt cát nhỏ
Khắc tượng hình thân em

Trong muôn màu cảnh sắc
Tôi nhặt ánh điêu tàn
Hoàng hôn rồi sẽ tắt
Trên ngôi đền Phakheng 

Tôi ngồi im đâu đó
Chạm hờ ảnh tượng xưa
Môi em trăng đầy nở
Biết về đâu bây giờ? 


Lâm Hảo Dũng
Siem Reap- July 20/13 -10H25’ sáng





Những chữ “phù” trên đền Phakheng



Giữa chiều ta đến Phakheng
Dốc cao chân mỏi đồi nghiêng dáng đồi

Phù sinh nay khóc mai cười
Tường loang viết lại sử đời phù hoa
Đứng im đợi ánh dương tà
Phù du vọng tưởng mình ta biết sầu
Phù vân lơ lững trên đầu
Gió khoe khoang những niềm đau nỗi buồn
Hồn đời chấp chới muôn phương
Tìm trong hoang phế đâu chương phù trầm ?
Vòng xuôi vòng ngược vòng ngang
Vòng quay phù thế điêu tàn lắm ru?
Người còn chiếc áo phù hư
Đá trơ năm tháng linh phù” Linga”
Lâm Hảo Dũng
Oct 01-13- 4H24’ pm


Hát cùng tôi Angkor Thom



Bụi chôn qúa khứ nhạt nhòa
Bức tranh lịch sử sầu xa nhớ gần
Chọn nhầm đạo diễn thời gian
Những vai chánh phụ bỏ ngang về trời
Lần khân chiếc gậy luân hồi
Chẳng ai trụ mãi khóc cười ngã nghiêng
Đứng trong đền tháp hiện tiền
Âm dương, không, có một miền chảy xuôi
Em còn ngồi đó đợi tôi ?
Nghìn năm, giây, phút buồn rơi rớt buồn
Qụa kêu như tiếng gọi hồn
Nghe trong gió rít giáo gươm lạnh lùng
Hát cùng tôi Angkor Thom…

Lâm Hảo Dũng
Oct 06-13- 12H12’am

Tuesday 15 October 2013

Pulau Bidong



Những nấm mồ không tên (khu E)



Thân tặng anh Trần Đông, Lưu Dân, Bằng, Tâm của Văn khố thuyền nhân

Chiều thả hoàng hôn chấp chới về
Hồn nằm trong đất biển xanh che
Nghe trong cảnh trí hoang vu đó
Ai tiễn người đi khóc kẻ về

Chương sử không ngừng khép ở đây
Sầu len trong đất uất trong cây
Gió im như một lời chiêu niệm
Buồn xuống hai tay, nước mắt đầy

(Bên cầu Jetty – July 12, 2013 – 5H30 sáng)

Cảm xúc gởi khu mộ G

Thân tặng anh Trần Đông, Lưu Dân, Bằng, Tâm
Và anh chị em trong chuyến Về Bến Tự Do 14

Cảm xúc đến chạy quanh hồn
Những viên đá nhỏ vẽ vòng mộ ai ?
Buồn hôm qua buồn hôm nay
Buồn khi nhắm mắt còn ray rức buồn

Người nằm ngước mặt đại dương
Biển xanh sóng vổ ru thầm nỗi đau
Nguyện xin giọt nước nhiệm mầu
Độ hồn quên lãng mối sầu nhân gian

Rủi may vận số không màng
Mùa xuân lại thấy hoa vàng gió lay….

(Trên chuyến bay về Singapore- July 13, 2013 – 3H40 chiều)


Khu C- chiều tưởng niệm



Thân tặng anh chị Vũ Hùng ở Virginia- HK

Dốc nhỏ người nằm cô tịch qúa!
“Dọc ngang” vẽ lại bức tranh buồn (1)
Gío đưa nhạc khúc sầu lên núi
Lệ sót âm thầm kỷ niệm đen

Dăm gốc dừa nghiêng, bàng rũ bóng
Rêu ôm đá dệt thảm nhung đời
Những người nằm đó như không chết
(Có thể em và có thể tôi)

Như áng mây mù xa quẩn quanh
Tôi trên xác lá, cát vô tình
Bidong – tiếng gọi hồn sâu thẳm
(Sóng vẫn xô bờ, biển vẫn xanh)

(Singapore – July 14, 2013- 8H15 sáng)