Tuesday 14 January 2014

Đứng bên tường đổ nát của Angkor



Đứng bên tường đổ nát của Angkor


Những hư vị của đời
Chỉ là cơn gió thoảng
Những tan nát của người
Có gây niềm thương cảm ?

(Đến chỉ nghe mà đến
Đi chỉ thấy mà đi) (1)
Đi hoài đi không đến
Đến cùng đến chẳng đi

Bên bức tường loang lỗ
Đất chia hình thấp cao
Mưa thời gian vẫn đổ
Tuổi mộc buồn rặng sao

Đen trong dòng máu đỏ
Buồn trong lửa tim vui
Angkor ơi ngày đó
Vương nghiệp sẽ muôn đời ?

Lòng quẩn quanh muôn nỗi
Nhặt thầm chút hương xưa
Hỏi tôi từ đâu tới ?
Tôi theo làn gió đưa

Bước qua đền “voi phục”
Quản tượng ngã đâu rồi ?
Chiến tranh đùa nước mắt
Máu thơm lừng tường vôi

Tôi yêu từng ngọn tháp
Thuở hoang vu biết đời
Tay chạm hờ gach nát
Thấm đẩm chút buồn tôi

Tôi đi dường như khóc
Đá im vẫn không lời
Quê nhà trong gang tấc
Thấy muôn trùng xa xôi

Tôi muốn không phải tôi
Thả sầu vương mây trắng…
Lâm Hảo Dũng
(1)- Một câu viết của nhà văn Kim Dung

No comments:

Post a Comment